Nghe hắn nói thế Quảng Lăng Tử tức giận nhìn hắn.
Rõ ràng là đang chế giễu hắn không có năng lực.
“Đừng hiểu lầm, tôi chỉ nghe nói kiếm Tần Vương và cây giáo Bá Vương đều không dễ gì nhận chủ nhân, có thể được cây giáo Bá Vương thừa nhận, sau này anh có thể một bước lên trời rồi”.
Tư Mã Tư mỉm cười nói.
“Anh nói thế là có ý gì?”, Quảng Lăng Tử cũng bị Tư Mã Tư làm cho khó hiểu, đầu tiên là chế giễu hắn không có thực lực, rồi lại khen hắn, người này đúng là đầu óc có vấn đề.
“Ý trên mặt chữ, Triệu Tử Long cũng là một trong những người thừa nhiệm của cây giáo Bá Vương. Trong suốt hơn một trăm năm Tam Quốc, chỉ có một mình tướng quân Tử Long chưa từng bị thương, có thể thấy là điều hiển nhiên”.
Tư Mã Tư mỉm cười đáp.
Nhưng người nói vô ý, người nghe hữu ý, đã có vài người nghe ra hàm ý của Tư Mã Tư.
Cây giáo Bá Vương, Bá Vương.
Đây là một câu ngạn ngữ dân gian gần một ngàn năm ở ngoài lãnh thổ, hóa ra người lấy được cây giáo Bá Vương cuối cùng sẽ trở thành bá chủ một phương.
Nhưng vấn đề là từ xưa đến nay người từng có được cây giáo Bá Vương ít nhất có hơn mười người.
Nhưng những người này thường không có kết thúc tốt đẹp.
“Tướng quân Tử Long chết thảm tại nhà là vì hai chữ khiêm tốn, không thể bộc lộ tài năng”.
Võ Anh Hào cười mỉa nói.
“Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926763/chuong-3501.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.