Rõ ràng còn chưa kịp làm gì Tiêu Chính Văn, mấy người họ đã bắt đầu đấu đá nội bộ.
Từ lúc bắt đầu Tiêu Chính Văn vẫn thích thú nhìn ba người họ, Võ Anh Hào ở bên cạnh cũng im lặng thưởng thức trà, thỉnh thoảng còn nhìn sang phía bọn họ.
Đây rõ ràng là đang xem trò cười của họ mà.
Tư Mã Tư và Khổng Tề Thiên cũng chú ý đến thái độ không rõ ràng của Tiêu Chính Văn và Võ Anh Hào, Tư Mã Tư vốn dĩ đã dâng trào ý chí chiến đấu giờ mới kiềm chế cơn giận, ngồi lại chỗ của mình.
Mọi người đều cũng một cấp bậc, ai đánh ai cũng sẽ không nhường nửa bước, dù có bắt tay trở thành liên minh tạm thời cũng không phải không thể phá vỡ.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng mà Tiêu Chính Văn chưa từng để tâm đến họ.
Thông thường trong một liên minh, số lượng người càng nhiều ngược lại lợi ích và mâu thuẫn cũng càng phức tạp, nhất là các gia tộc lớn ở ngoài lãnh thổ, các bên đều có ân oán cực kỳ phức tạp, càng khó lòng mà đồng tâm hiệp lực với nhau.
“Các vị, mọi người bớt nói vài câu, dù sao hôm nay mọi người đều hòa bình”.
Thấy ba người có nguy cơ lao vào đánh nhau, ông cụ Thành vội đứng lên giải làm dịu bầu không khí.
Vừa dứt lời, ông cụ Thành nhìn thấy một luồng khí tức màu tím lao ra từ trong tay áo cụ ta, sau đó cả Thái Sơn đều rung chuyển dữ dội.
Ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926762/chuong-3500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.