Dù sao hai người họ cũng bị Tiêu Chính Văn đánh trong ngày hôm đó, Độ Ách Chân Quân còn phải tận tay dâng bí mật bất truyền của Hằng Sơn cho Tiêu Chính Văn, sao ông ta có thể nhẫn nhịn được cơn tức này chứ?
“Tôi nghĩ chín mươi phần trăm Tiêu Chính Văn không dám đến”.
Độ Ách Chân Quân vuốt râu như có điều suy nghĩ nói.
Dù Tiêu Chính Văn có mạnh thế nào đi chăng nữa cũng không dám công khai đối đầu với Đế Các Vương.
“Hừ, không đến? Ông nghĩ cậu ta có thể trốn được sao? Người tìm đến cậu ta lần này là người nhà họ Triệu đấy, không phải cậu ta cứ tránh mặt là có thể thoát đâu”.
“Đúng thế, Triệu Kế Hồng và Triệu Khang đều là người đời sau của nhà họ Triệu, tôi nghe nói con trai độc nhất của Triệu Kế Hồng còn bị Tiêu Chính Văn đánh gãy chân, bây giờ đã trở thành người tàn phế, nhà họ Triệu sao mà tha cho cậu ta được?”
“Tôi còn nghe nói lần này không chỉ có một người muốn gây chuyện với Tiêu Chính Văn, chiều hôm nay Tiêu Chính Văn vừa quay về Long Kinh chưa được mấy phút đã phải quay về Sơn Thành, tám mươi phần trăm là bên đó cũng xảy ra chuyện lớn rồi”.
Mọi người anh một câu tôi một câu bàn tán sôi nổi, nhưng đa số đều không ưa gì Tiêu Chính Văn.
Dù sao lần này cũng không giống trước đó, nhà họ Triệu đích thân tìm đến cửa, chuyện đã vô cùng nghiêm trọng rồi.
“Đến giờ này mà Tiêu Chính Văn vẫn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926673/chuong-3411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.