Nói xong, Tiêu Chính Văn đưa tay ra kéo Lãnh Hàn Băng lại gần mình rồi giao cho Long Hình bên cạnh.
Long Hình gật đầu, kéo Lãnh Hàn Băng ngồi trên hành lang, lấy ra một lọ thuốc màu đỏ, đổ ra một ít bột màu trắng rồi rải lên vết thương của Lãnh Hàn Băng.
Thấy Long Hình bôi thuốc cho Lãnh Hàn Băng xong, Tiêu Chính Văn nói tiếp: “Long Hình, đi chuẩn bị một cái nồi lớn và một ít củi!”
“Rõ!”
Long Hình đáp rồi quay người đi về phía thang máy.
“Tiêu Chính Văn?”
Khổng Hồng Nho nhíu mày, trầm giọng nói: “Cậu Tiêu, tôi nghĩ cậu nên làm rõ một số chuyện. Hiện tại, toàn bộ tỉnh Nam đều là do nhà họ Khổng quản lý. Cậu xuất hiện ở đây có vẻ như không hợp quy tắc!”
Lúc này, giọng nói của Khổng Hồng Nho hơi run rẩy, dù sao uy danh của Tiêu Chính Văn đã lọt vào tai ông ta từ lâu.
Mặc dù ông ta chưa được tận mắt nhìn thấy Tiêu Chính Văn, nhưng đã nghe rất nhiều về chuyện Tiêu Chính Văn giết chết Lục Tiểu Thiến, ép chết Tư Mã Minh Húc, chém chết Thiên Minh Tử.
Lúc nãy, bá tước Huyết Vực còn huênh hoang ngạo mạn, giờ đây cũng ngây người tại chỗ, ngay cả một ngón tay cũng không dám nhúc nhích.
“Hừ, ông nói đúng, quả thực là không hợp quy tắc!”, Tiêu Chính Văn nhếch mép nói.
Sau đó chỉ vào một cái xác trong phòng, lạnh lùng nói: “Nếu tôi nói không nhầm, theo như thỏa thuận, đây hẳn là chuyện của nhà họ Khổng các người nhỉ?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926505/chuong-3243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.