“Lẽ nào mấy thế tử chúng ta chỉ có thể làm nhân vật phụ cho thời đại này thôi sao?”
Lý Chính Đạo ngưỡng mộ nhìn bóng lưng Tiêu Chính Văn.
So với Tiêu Chính Văn, mấy thế tử như họ quả thật không đáng được nhắc đến.
Dù Lý Chính Đạo có cả ngàn câu không phục, nhưng ông ta cũng chỉ có thể cúi đầu chịu thua trước chiến tích của Tiêu Chính Văn.
“Đúng thế, cậu ta quá xuất sắc, cũng may lúc đó Chu Thụy Chân không đắc tội quá thê thảm với cậu ta, nếu không rất khó tưởng tượng đến cảnh nhà họ Chu bị người ta chặn ngay trước cửa đòi người”.
Chu Chấn Long cười khổ, lắc đầu nói.
So sánh với Tiêu Chính Văn, thế tử Chu Thụy Chân của nhà họ Chu đúng là không đáng nhắc đến, cũng may lúc đó Tiêu Chính Văn giơ cao đánh khẽ, nhà họ Chu mới không mất mặt trước nhiều người.
Chuyện đã đến nước này, người hối hận nhất không ai khác là Hứa Tinh Nhi.
Nếu lúc trước Tiêu Chính Văn vẫn chỉ vang danh ở thế tục thì từ ngày hôm nay danh tiếng của Tiêu Chính Văn đã truyền ra khắp ngoài lãnh thổ rồi.
Đến lúc đó sẽ có biết bao thế lực lớn chủ động làm quen, kéo quan hệ?
Sẽ có biết bao cô gái gia tộc lớn ở ngoài lãnh thổ chủ động muốn kết hôn với Tiêu Chính Văn?
Đến lúc đó Hứa Tinh Nhi cô ta xem là cái gì chứ?
Nếu thầy của cô ta truy cứu, trách tội cô ta vì chuyến đi này cô ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3926469/chuong-3207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.