“Sư thúc, dẫu sao thì ông và tôi cũng là người trong Thiên Sơn, việc gì phải bức ép người ta như thế?”
Mặt Lạc Trường Sinh đỏ bừng, nghiến răng nói.
“Sư thúc?”
“Hừ! Từ lúc tôi trở về từ vùng ngoài lãnh thổ, cậu gọi tôi được một tiếng sư thúc chưa? Ở trong mắt cậu, tôi chính là một tên hèn nhát, là tên phế vật có bị người ta tát công khai cũng không dám hé răng nửa lời!”
“Sao nào, giờ cậu cũng mang mặt mình tới đây cho cậu Tiêu tuỳ ý tát rồi sao?”
Sở Hồng Thiên lạnh lùng chế nhạo.
“Chuyện này…”
Lạc Trường Sinh nghiến răng ken két!
Trước khi tới đây, gã đã cho người đi hỏi thăm, chiến sự ở vùng ngoài lãnh thổ đang rất căng thẳng, cao thủ ở vùng ngoài lãnh thổ của Thiên Sơn căn bản chưa thể trở về ngay lập tức!
Đừng nói là vài tháng, dù là một ngày thì mấy người Lạc Trường Sinh cũng không đợi được nữa!
“Ôi chao! Kẻ thức thời mới là trang hào kiệt, kẻ thức thời!”
Sở Hồng Thiên lớn giọng nhắc lại một lần ba chữ cuối cùng!
Mặc dù ông ta đang chế nhạo mấy người Lạc Trường Sinh, thế nhưng trong lòng thì lại cảm khái muôn phần!
Một mình Tiêu Chính Văn lại thật sự ép cho năm đại danh sơn không ngóc đầu lên nổi, cậu ta mới bao nhiêu tuổi?
Một người thanh niên mới hai mươi mấy tuổi lại khiến cho năm đại danh sơn phải đồng loạt cúi đầu!
Đây là sự quyết đoán và cường thế ở độ nào cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925982/chuong-2719.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.