“Hừ, hay cho vua Bắc Lương, quả nhiên là ngông cuồng thế, thảo nào năm đó không ai có thể đè ép được cậu, nhưng tôi muốn xem rốt cuộc cậu có điểm nào hơn người”.
Sở Hồng Thiên chắp hai tay sau lưng đứng trên không trung nhìn xuống như đang nhìn một con kiến.
“Hừ, Tiêu Chính Văn, tôi muốn xem cậu còn có thể nghênh ngang được đến lúc nào. Ngày này năm sau là ngày giỗ của anh đấy”.
Khuôn mặt Lạc Tề Anh méo mó nhìn Tiêu Chính Văn, ánh mắt gần như sắp phun ra lửa.
Chỉ là cảnh giới Thiên Thần mà còn dám láo xược trước mặt cường giả Bán Bộ Nhân Vương, đúng là không biết trời cao đất dày.
“Này, lẽ nào cậu nghĩ cậu là người ở Sơn Thành kia sao? Có thể giết một Bán Bộ Nhân Vương trong tích tắc chỉ với thân phận là cảnh giới Thiên Thần ư?”
“Người khác có thể làm được, nhưng không có nghĩa là cậu cũng làm được”.
Sở Hồng Thiên ở trên cao bị Tiêu Chính Văn chọc cười.
Dĩ nhiên mấy người Cái Tử Anh cũng biết những chuyện xảy ra ở Sơn Thành trước đó.
Nhưng có lẽ hàng nghìn năm cũng sẽ không xuất hiện một người như thế này, đó chắc chắn là sự tồn tại như yêu quái.
Người như thế không thể nào có ở khắp nơi, nếu không chẳng phải cả võ tông đều loạn hết sao?
“Những trận đấu lớn của bất kỳ ai trong số bọn tôi trải qua đều nhiều hơn cơm cậu từng ăn nữa kìa, chỉ dựa vào tuổi của cậu mà cũng dám hỗn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925898/chuong-2635.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.