“Tên nhãi Tiêu Chính Văn kia, bớt nói những lời nhảm nhí lại đi! Tôi hỏi cậu, mười một trưởng lão của Hoa Sơn có phải chết dưới kiếm của cậu hay không?”
Cái Tử Anh tức giận nói.
Cái Tử Anh nghĩ lần này đến đây sẽ không cần phải ra tay.
Dù chỉ một câu nói thôi cũng có thể quyết định sống chết của Tiêu Chính Văn.
Hơn nữa nếu không phải chuyện này có liên quan đến Thiên Sơn thì cụ ta đã có thể chỉ giơ tay lên là giết được một cảnh giới Thiên Thần rồi.
Chỉ là cụ ta vừa dứt lời, một đám mây màu đen bao trùm lấy.
Nhiếp Tri Cổ cũng chạy đến.
Hai cường giả Bán Bộ Nhân Vương đứng trên không trung, ánh mắt bắn ra tia sáng lạnh lẽo nhìn Tiêu Chính Văn bên dưới.
Thấy thế Lạc Tề Anh cười khẩy nhìn Tiêu Chính Văn.
“Hừ, Tiêu Chính Văn, cảm giác bây giờ thế nào? Chẳng phải anh nói tôi mời cao thủ cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương của năm đại danh sơn đến sao? Giờ anh đã được như ý rồi đấy”.
Tiêu Chính Văn lạnh nhạt khẽ cười, nhìn đám mây trên bầu trời lắc đầu nói: “Vẫn còn một người chưa đến, anh vội gì chứ?”
Nghe Tiêu Chính Văn nói thế, mọi người đều đồng loạt nhìn về phía anh.
Rõ ràng là anh đang đâm đầu vào chỗ chết mà.
Một cường giả Bán Bộ Nhân Vương đã rất đáng sợ rồi, bây giờ có hai người vậy mà Tiêu Chính Văn còn dám nói lớn lối thế à?
“Tiêu Chính Văn, chuyện đã như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925897/chuong-2634.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.