“Tiền bối nhìn xa trông rộng, vãn bối xin bái phục!”
Tiêu Chính Văn không chút nịnh bợ.
Hạo Thiên có thể phớt lờ sức hấp dẫn của năm trái tim rồng, không tham gia tranh đoạt, sự cao cả trong tâm tính tuyệt đối không phải là thứ mà người thường có thể so bì nổi.
Khiến bất cứ ai chủ động từ bỏ tranh đoạt năm trái tim rồng, từ bỏ việc tìm kiếm di tích Long tộc khó như lên trời, dù chỉ là một kẻ bình thường thì có ai là không muốn có được vật quý giá nhất thế gian này cơ chứ?
Giống như mấy người Quang Minh Tôn, Vũ Thiên Tôn, nằm mơ cũng muốn có được năm trái tim rồng, lúc nào cũng muốn trở thành kẻ mạnh nhất thế gian!
“Không dám, tôi chỉ là một thành viên có thực lực không tệ của phái Quang Minh mà thôi. Cái tên Sáng Thế Chủ cũng là vì muốn đánh lạc hướng người đời. Cậu cho rằng trong phái Quang Minh chỉ có mấy người chúng tôi thôi sao? Phái Quang Minh lưu truyền mấy nghìn năm, theo tôi được biết, số cường giả vẫn còn trên đời và có thực lực ngang hàng với tôi ít nhất có hơn ba mươi người, bọn họ đi đâu cả rồi?”
“Tại sao lại không xuất hiện?”
Hạo Thiên điềm nhiên nói.
Vẫn còn hơn ba mươi người ư?
Tiêu Chính Văn thầm kinh ngạc, cũng có thể nói, vẫn còn những người lợi hại hơn cả Hạo Thiên sao?
“Bọn họ cũng đang chờ đợi, đợi di tích Long tộc xuất hiện, vậy nên mỗi một người muốn có được kho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925470/chuong-2207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.