Nhưng lúc này Lữ Thanh Dương vẫn đang giảng bài cho Trương Lăng Phong, từ đầu đến cuối Trương Lăng Phong chẳng hiểu gì về mối quan hệ giữa cơ thể con người với từ trường.
Cho dù là thời gian nghỉ ngơi thì Trương Lăng Phong vẫn muốn cố gắng, bởi vì chuyện này liên quan đến mặt mũi nhà họ Trương!
Thử nghĩ nhà họ Trương cử ra một thiên tài thiếu niên, kết quả là từ trường là gì cũng không hiểu, vậy thì có khác gì đồ vô dụng đâu!
“Cảm ơn thầy Lữ, hình như em hiểu sơ sơ rồi!”
Trương Lăng Phong cung kính gật đầu nói.
“Ừ, từ từ hiểu, con đường trận pháp này rất dài, cho nên không cần vội vã, nể mặt ông cụ Trương, sau này tôi nhất định sẽ quan tâm đến cậu nhiều hơn, yên tâm đi!”
Lữ Thanh Dương hòa nhã nói.
Trương Lăng Phong gật đầu, cung kính cúi người với Lữ Thanh Dương.
Đúng lúc đó, Emily cũng đi vào phòng giáo viên, cô ấy chưa kịp mở lời, điện thoại Lữ Thanh Dương đã đổ chuông.
“Cái gì? Xin nghỉ một tháng? Được được được, cậu Từ muốn xin nghỉ là được rồi, tôi tin là cậu Từ có chuyện quan trọng hơn phải làm, tôi nhất định sẽ báo cáo tình hình đặc biệt này với học viện võ thuật!”
“Vâng, xin cậu cứ yên tâm!”
Nói xong, Lữ Thanh Dương cúp điện thoại.
Người xin nghỉ là con trai trưởng của Từ Thiên Thuật, tên là Từ Vĩnh Hạo!
Thật ra gã chẳng có việc quan trọng gì cả, chẳng qua là vừa mới tới Âu Lục đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925351/chuong-2088.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.