Đoàn Hải Long đột nhiên quay đầu, nhìn về phía phát ra âm thanh.
Chỉ thấy một bóng người màu trắng lóe lên trước mắt Đoàn Hải Long trong nháy mắt.
Ngay sau đó, mười mấy người đang vây quanh Khương Vy Nhan, đồng loạt nổ tung, máu bắn tung tóe!
Cho dù Trương Hách Tuyên kịp thời phản ứng, vẫn bị đánh bay tại chỗ, bay xa bảy tám mét mới dừng lại.
Còn mười mấy người còn lại đều chết tại chỗ.
“Chồng… Chồng ơi!”
Khương Vy Nhan ngơ ngác nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn, con dao găm vẫn còn đặt trước ngực.
“Vy Nhan, để em chịu ấm ức rồi, đến đây, anh dìu em!”
Tiêu Chính Văn nói xong, chìa tay về phía Khương Vy Nhan, Khương Vy Nhan vô thức ném dao đi, nắm lấy tay Tiêu Chính Văn, chậm rãi đứng lên từ dưới đất.
“Chủ thượng! Thuộc hạ… vô dụng!”
Độ Thiên Chân Nhân tay ôm ngực, yếu ớt nói.
Tiêu Chính Văn nhìn Độ Thiên Chân Nhân, khẽ gật đầu, tỏ ý mình đã biết Độ Thiên Chân Nhân từng cố gắng hết sức.
Sau đó, ánh mắt anh dừng trên người Đại trưởng lão, thấy một cánh tay của Đại trưởng đã bị phế bỏ, hai mắt không ngừng chảy mắt, trong mắt anh lập tức lóe lên tia sáng lạnh lùng.
“Tiêu Chính Văn? Cậu vẫn chưa chết ư?”
Đoàn Hải Long hơi giật mình nhìn về phía Tiêu Chính Văn, nhưng biểu cảm của cụ ta không mảy may sợ hãi.
Ngày hôm đó, khi ở Thương Lĩnh, sở dĩ Tiêu Chính Văn có thể an toàn trở về, hoàn toàn là dựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925233/chuong-1970.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.