“Bảo vệ Thiên Sơn Thư Lục là sứ mệnh của người nhà họ Tiêu. Bạch Diên Vũ, ông đừng tốn công vô ích nữa”.
Tiêu Chính Văn bình thản nhìn Bạch Diên Vũ dường như mọi chuyện đều không liên quan đến anh.
Ngay cả Bạch Diên Vũ cũng phải nể phục vẻ lạnh nhạt và điềm tĩnh này của anh.
Quả nhiên Tiêu Chính Văn là danh tướng của Hoa Quốc, đến khi sắp chết cũng vẫn có thể điềm tĩnh như thế.
“Tiêu Chính Văn, tôi mong cậu có thể suy nghĩ cẩn thận, mạng người chỉ có một, hễ mất đi rồi hối hận cũng không kịp. Tôi cũng không muốn nhìn thấy cậu chết thảm, dù sao cậu cũng có công với Hoa Quốc”.
Vẻ mặt của Bạch Diên Vũ thêm vài phần do dự nói.
“Không cần suy nghĩ nữa, quả thật bây giờ tôi thế suy sức yếu, chỉ cần một đòn tấn công thì kết cục là mạng của tôi không còn, cứ tự nhiên”.
Tiêu Chính Văn vẫn xem thường cái chết, vẻ mặt cực kỳ bình thản.
“Tiền bối Bạch, không thể giữ mạng tên này lại được”.
Lúc này Đông Phương Tiếu khàn giọng gào lên với Bạch Diên Vũ.
Hôm nay rõ ràng Tiêu Chính Văn đã rơi vào đường cùng, nếu ngay cả lúc này mà để Tiêu Chính Văn thoát được thì đúng là ông trời không có mắt.
Cụ ta chỉ ước gì có thể băm vằm Tiêu Chính Văn ra mới có thể trút được nỗi thống hận trong lòng mình.
“Nhìn thấy rồi chứ? Không chỉ có bốn gia tộc lớn mà tất cả những người có mặt ở đây đều muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925111/chuong-1848.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.