“Tiêu Chính Văn, tới giờ thì cậu cũng coi như không còn gì để nói nữa rồi nhỉ? Giết chết trưởng lão của liên minh võ thuật chúng tôi, lại còn giết đệ tử Thiên Sơn, hôm nay chính là ngày mà cậu phải đền tội!”
Đoàn Hải Long nói như vậy, thế nhưng cơ thể thì không ngừng lùi ra sau.
Lúc này, ngay cả sức để đứng ông ta cũng không còn nữa.
Một lát nữa, lỡ như Bạch Diên Vũ ra tay quá mạnh, dù là một ngọn gió thì cũng có thể đoạt mạng ông ta.
“Hừ! Tiêu Chính Văn, cậu có còn nhớ cú tát cậu giáng vào mặt tôi ngày hôm đó không?”
“Tôi không ngại nói cho cậu biết, Trương Nguyệt Đông là do tôi sai khiến, cũng là tôi cử người báo tin cho nhà họ Trương, tất cả những chuyện ngày hôm nay đều là do tôi sắp đặt!”
“Một thằng oắt con vắt mũi chưa sạch như cậu mà cũng dám khinh thường hống hách? Hừ! Hôm nay tôi sẽ tiễn cậu về chầu trời!”
Lúc này, ông Lư cũng đứng ra khỏi đám người, chỉ tay vào Tiêu Chính Văn, mặt mũi nhăn nhó, lên tiếng mắng chửi thậm tệ.
Lúc này Tiêu Chính Văn đã rơi vào đường cùng.
Có thực lực cảnh giới Thiên Vương long cấp năm sao nhưng chẳng thể làm được gì.
Từ trường của bản thân đang điên cuồng lưu chuyển, hoàn toàn không thể sử dụng bất kỳ trận pháp nào, càng không thể dùng từ trường.
Thậm chí không cần đám người Đoàn Hải Long ra tay, dù chỉ là một đệ tử tông võ mới nhập môn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925110/chuong-1847.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.