Địa vị của người này ở Tung Sơn rất cao, có thể coi là một nửa chưởng giáo.
Hơn nữa thực lực tuyệt đối chỉ xếp trên Lục Hoài Viễn chứ không có chuyện xếp dưới!
Người này có một ưu điểm trời sinh là bất luận khi nào ở đâu, đối diện với đối thủ nào thì đều hết sức cẩn thận.
“Sư phụ, chúng ta chần chừ không ra tay liệu có để vuột mất Tiêu Chính Văn hay không? Chưởng giáo sư bá bảo chúng ta mang Thiên Sơn Thư Lục trở về mà!”
Thanh niên nhỏ giọng nhắc nhở.
Bạch Diên Vũ khẽ lắc đầu.
Quả thực Tiêu Chính Văn đã thắng liên tiếp ba trận, đặc biệt khi anh tận tay giết chết Hứa Hoài Viễn đã gây chấn động tới tất cả mọi người.
Thế nhưng chấn động và sợ hãi là hai khái niệm khác nhau.
Không ai dám khiêu chiến với Tiêu Chính Văn, không sai.
Thế nhưng Tiêu Chính Văn muốn đi cũng không dễ dàng chút nào.
Chưa nói tới mấy người Đoàn Hải Long, chỉ đại diện của bốn gia tộc lớn cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cơ hội vây giết Tiêu Chính Văn này.
Vậy nên Tiêu Chính Văn tuyệt đối khó có thể chạy thoát, bọn họ ít nhất vẫn còn thời gian một giờ nữa, nhiêu đó là đủ để chuẩn bị kỹ càng!
“Sắp xếp hết những thứ còn lại đi, lát nữa chúng ta qua đó vẫn còn kịp!”
Bạch Diên Vũ điềm nhiên nói.
Đối phó với Tiêu Chính Văn bắt buộc phải hết sức cẩn thận mới được, nếu không thì kết cục của Hứa Hoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925099/chuong-1836.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.