“Hừ! Bảo người của ông thu dọn thi thể Trương Đạo Linh đưa về Thiên Sơn!”
Mặt mày ông Lư tái nhợt nói.
“Vâng!”
Lâm Thiên Đức đáp, sau đó dặn dò đệ tử bên cạnh mình thu dọn thi thể của Trương Đạo Linh.
Vừa về đến biệt thự, Đại trưởng lão vừa giậm chân vừa lao đến chỗ Tiêu Chính Văn nói: “Haizz, vua Bắc Lương, cậu hành động cảm tính quá. Trương Đạo Linh có chết hay không cũng chẳng sao, nhưng cậu nên biết quan hệ của Thiên Tử và năm đại danh sơn sẽ bị rạn nứt bị chuyện hôm nay”.
“Đại trưởng lão, tôi hiểu ý của ông nhưng ông có từng nghĩ năm đại danh sơn trước giờ luôn ở ẩn, thậm chí lúc Hoa Quốc gặp nguy hiểm cũng đứng ngoài nhìn”.
“Ở xa thì không nói làm gì, lúc đại quân năm nước bao vây tấn công Long Kinh, dù năm đại danh sơn cử ra một vị Thiên Vương cũng đã có thể cứu người dân khỏi khó khăn, cứu nước khỏi nguy hiểm trong tích tắc, nhưng họ làm được gì?”
“Ngồi đó mà nhìn!”
Nói đến đây, Tiêu Chính Văn khẽ híp mắt lạnh lùng nói: “Ngược lại, đám người họ lại chẳng hề nhường nhịn một bước khi tranh giành lợi ích và quyền lợi”.
“Thấy Quốc Vận của Hoa Quốc sắp hưng thịnh, đầu tiên là Hoa Sơn bảo Đông Phương Ngạo Vũ xuống núi, mục đích là gì? Lẽ nào thật sự báo thù cho gia tộc Đông Phương? Tôi không tin!”
Tiêu Chính Văn lắc đầu nói.
Những sự tồn tại giống năm đại danh sơn, nếu còn xem chuyện báo thù là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3925034/chuong-1771.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.