Chương 396: Mời anh Bạch
Vương Khải không phải là người không có nhiệt huyết, nhưng gã biết thân phận, nên quyết đoán lựa chọn cúi đầu nhận sai.
Tiêu Chính Văn không đáp lời, nheo mắt nhìn gã rồi nhướng mày, ý chỉ gã nói tiếp đi.
Vương Khải nghĩ một lúc, nhìn các anh em đang lăn lộn dưới đất, thật là thê thảm!
Sau đó, gã chậm rãi ngồi xổm xuống, ôm đầu co gối, rồi thực sự lăn ra khỏi nhà hàng dưới ánh mắt của mọi người.
“Còn không mau cút đi!”
Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.
Đám côn đồ đang nằm dưới đất giả chết trong nhà hàng lúc này như được đại xá, tên nào tên nấy rên hừ hừ bò dậy, ôm mặt dìu nhau cùng lăn ra khỏi nhà hàng.
Đúng vậy, mười mấy người tất cả ôm đầu lăn ra khỏi nhà hàng như quả bóng.
Cảnh tượng này quả thực chấn động lòng người.
Lục Chi Hàng nhìn thấy cảnh này, đã sợ đến mức không thốt nên lời, hắn không ngờ Tiêu Chính Văn lại mạnh mẽ đến vậy.
Hắn không cam lòng.
Tiêu Chính Văn nhìn hắn, lạnh lùng nói: “Còn anh thì chọn thế nào?”
Lục Chi Hàng sửng sốt, sắc mặt lập tức đỏ bừng, sau đó cắn răng, ngồi xổm xuống ôm đầu lăn ra khỏi nhà hàng trước mắt Tô Mặc Như.
Người kinh ngạc nhất chính là Tô Mặc Như, cô ta trơ mắt chứng kiến tất cả, đúng là hoang đường quá!
Cô ta không ngờ Tiêu Chính Văn ngoài việc là đồ đệ của một lão thần y không biết tên lại có bản lĩnh giỏi như vậy.
Lẽ nào anh ta từng học võ?
Phật Sơn Vô Ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3923660/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.