Chương 395: Tôi sai rồi, xin anh hãy tha cho
Tiêu Chính Văn bất đắc dĩ, cười lạnh lùng, đang định nói gì đó thì Tô Mặc Như đã đứng chặn phía trước anh, tức giận nói: “Lục Chi Hàng, anh có còn là đàn ông không thế, người đông thế lớn à? Đừng để tôi phải khinh anh, bây giờ anh tránh đường cho tôi!”
Tô Mặc Như nói xong liền kéo tay Tiêu Chính Văn muốn bước ra ngoài.
Nhưng gã đàn ông xăm mình nhìn bặm trợn kia chặn luôn đường đi của bọn họ, xoa cằm rồi tặc lưỡi nói: “Ôi, người đẹp đi đâu mà vội thế? Nghe thiếu gia Lục nói thằng nhãi này gây chuyện, nên mấy anh em chúng tôi qua xem thế nào”.
“Hay là thế này đi, người đẹp đi chơi với mấy anh em tôi nhé, khách sạn ở ngay bên cạnh đây, chỉ cần cô đi cùng tôi thì tôi sẽ không làm khó cậu bạn trai của cô nữa, cô thấy sao?”
Trong mắt Vương Khải tràn ngập dục vọng tham lam háo sắc, đây là lần đầu gã gặp một người đẹp có khí chất hơn người như vậy, nhất là vòng một đẫy đà vòng eo thon nhỏ, cùng với đôi chân thon dài kia, nghĩ đến việc được đôi chân này kẹp lấy eo, chắc là sướng phải biết.
“Anh Khải, anh đừng làm khó Mặc Như, tất cả là tại tên khốn này, tại anh ta!”
Lục Chi Hàng đứng bên cạnh cũng nhìn ra sự khác lạ.
“Mẹ kiếp! Tôi nói chuyện đến lượt cậu chen miệng vào à? Cút sang một bên!”
Vương Khải tát Lục Chi Hàng một cái bạt tai, rồi đạp hắn sang bên cạnh, kêu lên: “Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3923659/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.