Chương 306: Đập hết cho tao
Phịch!
Phương Văn Tuấn quỳ phịch xuống, khóc gào với bóng lưng đã rời đi của Tiêu Chính Văn: “Sếp ơi, cầu xin anh đừng đuổi việc tôi… Tôi trên có mẹ già dưới có con nhỏ, xin anh đấy, tôi sai rồi, tôi sai thật rồi… Tôi xin dập đầu với anh!”
Nói xong, Phương Văn Tuấn dập đầu xuống đất như giã tỏi!
Nhưng Tiêu Chính Văn chỉ để lại một câu: “Công ty này không cần một kẻ rác rưởi có thể phản bội công ty bất cứ lúc nào!”
Dứt lời, Tiêu Chính Văn rời đi.
Long Nhất nhìn Phương Văn Tuấn đang quỳ dưới đất, toàn thân run rẩy, lạnh lùng nói: “Đây là anh tự chuốc lấy đấy nhé! Bắt đầu từ hôm nay, mấy người các anh bị đuổi việc! Ngoài ra, chúng tôi sẽ ra thông báo, trong vòng ba năm, không một đơn vị nào ở Tu Hà sẽ tuyển các anh!”
“Còn nữa, các anh hãy nhớ, giữ kín chuyện hôm nay cho tôi! Nếu để tôi biết ai tiết lộ thân phận của ông chủ lớn thì hậu quả tự chịu!”
Nói xong, Long Nhất xoay người, đuổi theo Tiêu Chính Văn đi đằng trước.
Chẳng mấy chốc, đám người Phương Văn Tuấn đã nhận được thông báo của bộ phận nhân sự, sắc mặt trắng bệch rời khỏi tập đoàn Na Nhan.
Ở bên này, Tiêu Chính Văn ngồi trong xe, đọc tài liệu chi tiết trong tay.
Cố Lạc Sinh.
Đây là người đầu tiên Tiêu Chính Văn muốn tìm.
“Bác Cố, bác vẫn còn khỏe chứ?”, vành mắt Tiêu Chính Văn hơi ươn ướt.
Cố Lạc Sinh có thể nói là người trung thành nhất, cũng là bạn chí cốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-bat-bai-tieu-chinh-van-truyen-chu/3923570/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.