Tái ngộ Trên mặt biển, thỉnh thoảng có vài con hải âu bay qua con thuyền của Talos, thu hút sự chú ý của mọi người bằng tiếng kêu của chúng. “Sao lại kêu nữa rồi? Lúc nãy tôi đã cho bọn nó ăn rồi mà?” Mễ Đâu đội chiếc mũ che nắng, ngước nhìn bầu trời xanh và những đám mây trắng. “Những con hải âu này có lòng tham ăn vô tận, nhóc nghĩ có thể cho chúng ăn no sao?” Talos ngậm tẩu thuốc, tay cầm đĩa đựng đầy bữa sáng đi ra, ngồi xuống ngay bên cạnh Mễ Đâu. Anh ta chỉ vào chiếc bể cá trên bàn: “Cái thứ nhỏ này đã ăn chưa?” Sứa Lam Minh trong bể cá trong suốt rõ ràng không thích Talos, khi Talos chỉ vào nó, nó lập tức bơi xa. “Haha, nó thông minh thật đấy.” Talos cười lớn. “Chus đừng bắt nạt nó nữa, hàng ngày lấy nọc độc đã rất vất vả rồi, phải dỗ dành Tiểu Lam mới được.” Mễ Đâu vô cùng cưng chiều nó, đây không chỉ là một sinh vật sống, mà còn là đồng loại của Hạ Vũ. “Ngày nào cháu cũng cho nó ăn đúng giờ, đôi khi nó cũng thử một chút vụn bánh mì. Chú không thấy nó lớn hơn sao? Nó cũng trong suốt như Hạ Vũ vậy.” Talos gặm chiếc bánh trứng, gật đầu liên tục: “Phát hiện ra rồi, nó lớn gấp đôi rồi. Tôi nghe người ta nói sứa Lam Minh lớn rất nhanh, hơn nữa là một sinh vật có khả năng phát triển vô hạn hiếm có trong tự nhiên. Chỉ cần cho chúng đủ không gian và thức ăn, cộng thêm thời gian, chúng có thể lớn đến cả trăm mét.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-luoc-sinh-ton-hau-tan-the-cua-nhan-ngu/4703182/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.