Mặc An Một xoáy nước tuyệt đẹp. Nixda đang ở trong đó, và đó là suy nghĩ đầu tiên của hắn. Có rất nhiều loại xoáy nước dưới đáy biển, một số xoáy nước đục ngầu và tràn ngập hơi thở của cái chết. Nếu không phải là những chủng tộc có tốc độ bơi nhanh và sức mạnh lớn như Hải Yêu, một khi bị hút vào rất có thể sẽ không thoát ra được. Một số khác là xoáy nước mang đến nguồn dinh dưỡng dồi dào, đó có thể là dòng chảy của đại dương, là huyết mạch của biển cả. Đại dương là một sinh vật tràn đầy sức sống và hy vọng, bản thân nó là một thể sống vĩ đại. Nó sẽ tự điều chỉnh khí hậu dựa trên tình hình của mình. Tiếng thở của nó chính là tiếng sóng biển, và nhân ngư có thể hiểu được. Tuy nhiên, không có xoáy nước nào đẹp như xoáy nước trước mắt hắn. Ánh sáng xanh ngọc bích lấp lánh ẩn chứa trong từng giọt nước biển, tạo nên những khúc xạ huyền ảo, phản chiếu lên vảy của nhân ngư. Lần đầu tiên, Nixda phát hiện ra vây đuôi của mình có thể có màu đen lấp lánh cầu vồng. Hắn mở rộng vây khuỷu tay, giống như có thêm hai đôi cánh mạnh mẽ, lao vào vòng tay của Mẹ Đại dương. Nước biển lướt qua làn da của hắn, như thể đang gột rửa sự kiên định và mệt mỏi trên suốt chặng đường, mang đến sự ấm áp và an ủi. Nixda nhắm mắt lại, toàn tâm toàn ý tận hưởng tất cả những điều này. Rất nhiều nhân ngư sẽ đến gặp Hải Tư Nhược La khi đến tuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-luoc-sinh-ton-hau-tan-the-cua-nhan-ngu/4703181/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.