Tàu Triều Tịch viễn dưỡng (2) Trong phòng ngủ, Mễ Liên đã không thể khóc nổi nữa. Dù cô cao 1m90, nhưng đối mặt với căn bệnh đột ngột của con trai, cô chỉ là một người mẹ đau khổ tột cùng. “Bị bệnh khi nào? Hôm qua vẫn còn khỏe mạnh mà!” Lão Quỷ vừa nghe tin đã vội vã chạy đến. “Nửa tiếng trước nó vẫn còn khỏe mạnh, nói muốn ăn bánh mật ong, còn nói chiều nay sẽ cùng hai người bạn tốt của nó đi tìm việc. Tôi quay lưng đi mua bánh, mua về thì phát hiện mũi nó bắt đầu chảy máu.” Mễ Liên đã có chút mơ hồ, nói năng đứt quãng, nhưng cô cố gắng giữ bình tĩnh, “Tối qua tôi kiểm tra nó… vai nó từng bị thương, vẫn chưa lành hẳn. Có phải vết thương chưa được xử lý tốt…” “Nhiễm trùng máu sao?” Lão Quỷ cởi áo trên của Mễ Đâu ra. Áo đã ướt đẫm mồ hôi, đứa bé sốt cao đáng thương vô cùng, mặt đỏ bừng, mũi vẫn chưa ngừng chảy máu. Vết thương trên vai đã đóng vảy, tuy bị thương không nhẹ nhưng có thể thấy đã được xử lý cẩn thận, không bị loét hay viêm nhiễm. “Vết thương không có vấn đề gì.” Lão Quỷ đắp chăn cho cậu bé, rồi hỏi Mễ Liên, “Có phải là bị trúng độc không?” “Vừa nãy bác sĩ đã đến, lấy máu rồi, kết quả xét nghiệm nói giữa trưa mới có.” Mễ Liên bất lực ngồi bên giường. Khi Hạ Vũ và Mặc An chen đến bên giường thì vừa nghe thấy câu này. Sau đó, những người lớn đều im lặng, sợ làm tổn thương thần kinh mong manh của Mễ Liên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-luoc-sinh-ton-hau-tan-the-cua-nhan-ngu/4703109/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.