Tàu Triều Tịch viễn dương (1) *Viễn dưỡng: tức là vùng biển xa bờ, dùng để chỉ hoạt động ngoài khơi xa Tiếng tự nổ ban đầu là một âm thanh trầm đục. Hạ Vũ thậm chí còn không để ý, mọi chuyện cứ thế mà xảy ra. Tiếng la hét nổi lên khắp nơi, có người bắt đầu chạy tán loạn, mùi máu tanh xộc vào mũi, nhưng tất cả sự hỗn loạn đó lại không liên quan gì đến cậu, như thể có thêm một lớp ngăn cách. Máu bắn hết lên người Mặc An, mái tóc dài nhuộm một mảng đỏ, một mảng trắng, trông thật kỳ lạ. Và đó không chỉ là máu tươi, mà còn là những cục máu đông mờ nhạt. Máu đỏ sẫm lẫn với những cục máu đen, lưa thưa vương trên tóc mái của Mặc An, tỏa ra một mùi hôi thối. Trái với Hạ Vũ, thì sạch sẽ không tì vết, ngay cả hộp đồ ăn trong tay cũng được bảo vệ an toàn. Phản ứng nhanh quá… Mặc An đã làm thế nào? Đây là suy nghĩ đầu tiên của Hạ Vũ. Có người tự nổ tung! Có người chết rồi! Là do vật chủ ký sinh làm sao? Đây mới là suy nghĩ thứ hai của Hạ Vũ sau khi hoàn hồn. “Xuất hiện người ký sinh! Mọi người cẩn thận!” Phản ứng của Lão Quỷ chậm hơn Mặc An nửa nhịp, lập tức thông báo cho cảnh vệ qua vòng tay. Rõ ràng Tầng giữa chưa bao giờ có người ký sinh trà trộn vào, sao lại đến đúng lúc này chứ? Ông ta cũng hoảng sợ, nhưng kinh nghiệm đã giúp ông ta bình tĩnh lại nhanh nhất, lập tức đẩy Mặc An và Hạ Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-luoc-sinh-ton-hau-tan-the-cua-nhan-ngu/4703108/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.