Chương trước
Chương sau

Ninh Viễn Đông cười lạnh: “Trần Ninh và Tống Sính Đình là những doanh nhân nổi tiếng ở thành phố Trung Hải, Trần Ninh có thể tìm bổn địa bọn rắn độc để cho hắn chỗ dựa, thực sự là bình thường.”
“Cũng chỉ là Đổng Thiên Bảo, không đáng nhắc tới.”
“Ta liền gọi điện thoại, xuất động cảnh lực, ngoài ra điều động bộ đội quân khu địa phương, đem Trần Ninh cùng Đồng Thiên Bảo cùng nhau thu thập.”
Ninh Viễn Đông biết nhóm của Hướng Dương đã xảy ra chuyện thì không dám chậm trễ.
Ông ta lập tức liên lạc với thị tôn thành phố Trung Hải Chu Nhược Thụ, yêu cầu Chu Nhược Thụ cử một nhóm cảnh lực cho ông ta. Đồng thời, ông ta còn tự mình gọi cho tướng quân của thành phố Trung Hải là Vương Đạo Phương, thỉnh cầu Vương Đạo Phương điều động một tiểu đoàn giúp ông ta.
Chu Nhược Thụ và Vương Đạo Phương cũng không biết ân oán giữa Ninh Viễn Đông và Trần Ninh, càng không biết Ninh Viễn Đông muốn dùng cảnh lực cùng binh lực để đối phó với Trần Ninh, hai người bọn họ đều không chút do dự đồng ý.
Không đến nữa giờ sau!
Người phụ trách cảnh sát Vương Tri Hành theo mệnh lệnh của Chu Nhược Thụ mang theo hai trăm cảnh sát tỉnh nhuệ đến khách sạn Thực Long gặp Ninh Viễn Đông.
Đồng thời, đội trưởng đội cảnh vệ Chiêm Thiết Quân của Vương Đạo Phương cũng mang người đến.
Chiêm Thiết Quân mang theo một tiểu đoàn, tổng cộng có hơn 300 binh sĩ.

Ninh Viễn Đông cười nói: “Ha ha, có lòng rồi, phần tâm ý này của Chu thị tôn, Ninh gia chúng tôi sẽ nhớ kỹ.”
Chiêm Thiết Quân lúc này mới mở miệng: “Ninh tiên sinh, ngài muốn chúng tôi xuất cảnh lực cùng binh lực của thành phố Trung Hải không biết có chuyện gì cắp bách?”
Ninh Viễn Đông nói: ‘Kẻ thù của Ninh gia chúng tôi bắt cóc Hướng hội trưởng của Quần Anh hội.”
“Hướng thiếu là công tử quyền quý đứng đầu Tô Hằng, lúc này lại phải chịu ngược đãi!”
“Tôi muốn các cậu đến chính là giúp tôi đối phó đám kẻ thù này, cứu nhóm người Hướng thiếu ra.”
Vương Tri Hành cùng Chiên Thiết Quân đều lộ ra biểu tình ngạc nhiên!
Bọn họ thầm nghĩ, thành phố Trung Hải còn có loại tội phạm này sao? Dám cả gan bắt cóc hội trường Quân Anh hội, còn dám đối địch với Ninh gia?
Vương Tri Hành cùng Chiêm Thiết Quân vốn muốn hỏi bọn họ là ai? Nhưng Ninh Viễn Đông lại lo lắng cho nhóm người Hướng Dương, gấp gáp nói với Vương Tri Hành và Chiêm Thiết Quân: “Hướng thiếu bọn họ không biết lúc này đang chịu tra trấn gì rồi, cứu người như cứu hỏa, chúng ta đi trước rồi nói sau!”
Cứu người như cứu hỏa!
Vương Tri Hành cùng Chiêm Thiết Quân cũng hiểu ý của Ninh Viễn Đông, hơn nữa bọn họ mang theo hơn 200 cảnh sát, 300 binh sĩ, toàn bộ đều có súng, đạn đã lên nòng.
Bắt kể kẻ địch là ai khẳng định đều có thể bắt.
Ninh Viễn Đông nói với Vương Tri Hành cùng Chiêm Thiết Quân, kẻ bắt cóc Hướng thiếu hiện đang ở số 86 đường Nam Bắc.
Ngay lập tức Ninh Viễn Đông mang theo thuộc hạ của mình, Vương Tri Hành dẫn theo rất nhiều cảnh sát cùng Chiêm Thiết Quân chỉ huy rất nhiều binh sĩ hấp tấp đuồi đến đường Nam Bắc.
Vừa mới đến nơi, Vương Tri Hành liền ra lệnh cho cấp dưới phong tỏa cả con đường.
Chiêm Thiết Quân phân phó binh sĩ, lao đến nhà số 86, đem toàn bộ người bên trong vây lại.
“Báo cáo Vương cục trưởng, người của chúng ta đã.
phong tỏa toàn bộ đường Nam Bắc.”
“Báo cáo Chiêm trung giáo, chúng tôi đã bao vây xung quanh nhà số 86.”
Vương Tri Hành cùng Chiêm Thiết Quân gật đầu, sau đó mới cùng Ninh Viễn Đông xuống khỏi xe Rolls-Royce: “Ninh tiên sinh, chúng tôi đã phong tỏa toàn bộ con đường này, cũng đã vây kín nhà số 86, chúng ta qua đó đi!”
Ninh Viễn Đông nghe vậy liền lộ ra biểu tình vừa lòng, cười nói: “Đi, chúng ta qua đó!”
Ông ta có chút đắc ý, trong lòng cười lạnh nghĩ: Trần Ninh cùng Đồng Thiên Bảo, hai người tụi mày muốn đấu với tao, hôm nay chính là ngày chết của tụi mày.
Vương Tri Hành cùng Chiêm Thiết Quân đi theo Ninh Viễn Đông, hướng tới nhà số 86 đang bị binh sĩ vây chặt cách đó không xa.
Nhưng mà càng đến gần, biểu tình của hai người bọn họ càng không thích hợp.
Thì ra là Vương Tri Hành cùng Chiêm Thiết Quân chợt nhớ đến, nhà số 86 đường Nam Bắc này chính là nhà mẹ đẻ của Thiếu soái phu nhân!
Rất nhanh, Ninh Viễn Đông cùng Vương Tri Hành, Chiêm Thiết Quân đã đến cổng lớn nhà chính Tống gia.
Trong lòng Vương Tri Hành và Chiêm Thiết Quân đều trở.
nên kinh hoàng.
Trời ạ! Đúng là nhà mẹ đẻ của Thiếu soái phu nhân!
Trong lòng hai người không tự chủ được dâng lên một cảm giác không tốt, trong đầu cùng nảy ra một suy nghĩ: Ðm, đừng nói là kẻ thù của của Ninh Viễn Đông, người bị gọi là tội phạm đã bắt cóc nhóm người Hướng Dương, chính là Thiếu soái Trần Ninh?
Hai người bị chính suy nghĩ của mình dọa sợ nhảy dựng, trán đổ đầy mồ hôi.
Ninh Viễn Đông không phát hiện điểm khác thường của Vương Tri Hành và Chiêm Thiết Quân, ông ta híp mắt, cười lanh nói: “Chính là nơi này, chúng ta vào đi, thật muốn xem thử tên tiểu tử kia rốt cuộc có bao nhiêu ngông cuồng.”
Nói xong, Ninh Viễn Đông liền muốn dẫn đám thuộc hạ tiến vào.
Vương Tri Hành cùng Chiêm Thiết Quân đâm lao đành phải theo lao, bọn họ cũng không biết đây rốt cuộc là tình huống gì, rốt cuộc có liên quan đến Trần Ninh không?
Bất quá đã đến đây rồi, vậy chỉ có thể kiên tri đi vào, xem tình huống rồi tính tiếp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.