“Tại sao anh lại đánh tôi?”
Cô y tá bị đánh che bên mặt đã đỏ bừng.
Đôi mắt lạnh băng của Vũ Hoàng Minh giống như một con dã thú đang nhìn con mồi muốn ăn thịt, khiến cho những người ở đó sợ hãi.
Một giọng nói lạnh lùng phát ra từ miệng anh.
“Cô đã đâm những lỗ kim trên cánh tay của con gái tôi!”
“Những vết bầm trên chân con bé cũng là do cô gây ra phải không?”
“Từ những chuyện này, cái tát này – còn chưa đủ!”
Ba từ cuối cùng gần như là anh gầm lên.
Mấy cô y tá trẻ đã bị anh dọa cho sợ hãi, cứ nhìn anh không biết bây giờ phải làm gì.
Mắt của cô y tá nhỏ bị vừa bị đánh đã đỏ hoe, tủi thân nói: “Đây không phải là chủ đích của tôi!
Là do y tá trưởng của chúng tôi yêu cầu tôi làm chuyện này! Tôi chỉ là một thực tập sinh mới đến!”
Đây là lần đầu tiên cô gặp phải chuyện như vậy, cô quá sợ hãi.
Nhưng vừa dứt lời, má trái của cô lại bị Vũ Hoàng Minh tát.
“Bại”
“Con bé chỉ là một đứa trẻ!”
“Cô còn xuống ta được sao? Kim đâm vào trên người người khác cô không thấy đau phải không? Những vết bầm tím trên đùi con bé có phải là do cô làm không?”
Cô y tá bị đánh cuối cùng cũng không kìm được nước mắt.
Đâm kim chính là do cô ấy làm, nhưng những vết bầm tím trên chân không phải do cô ấy làm.
“Không, đừng đánh tôi, tôi… Tôi thừa nhận rằng có một vài lỗ kim trên người cô bé là do tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-long-quan-tro-lai/205917/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.