“Alo, chú có phải là ba cháu không? Mẹ cháu bỏ cháu lại bệnh viện một mình. Cháu sợ quá. Dì y tá dữ quá, dì ấy đánh cháu.”
Nhà tù Hải Dương.
Một cuộc điện thoại lạ gọi đến phòng của Vũ Hoàng Minh.
Nghe giọng nói có xen lẫn tiếng khóc nức nở của bé gái ở đầu dây bên kia, trong mắt anh hiện lên một chút nghỉ ngờ.
“Cháu bé, cháu là ai?”
“Tên cháu là Vũ Minh Trúc, biệt danh của cháu là Dâu Tây, tên của mẹ cháu là Tô Thanh Trúc. Chú có phải là ba của cháu không?”
Bùm!
Giống như một tiếng sét giữa trời quang giáng xuống đầu Vũ Hoàng Minh.
Tô Thanh Trúc?
Anh ấy đã không nghe thấy cái †ên này trong sáu năm qua.
Nhưng giờ đây, những ký ức ẩn sâu trong tim anh đang tràn về.
Tay anh cầm chiếc điện thoại đang run rẩy, “Đúng, là ba đây!”
“Bé ngoan, con đang ở đâu?”
“Ba sẽ đến đó ngay, ba sẽ đến ngày!”
Lúc này, người làm vua một giới được gọi là Minh Vương như Vũ Hoàng Minh lại đang run lên vì kích động.
Vũ Minh Trúc, đây không phải là kết hợp giữa tên của anh ấy và Tô Thanh Trúc sao?
“Con bị ốm và mẹ con đã đưa con đến bệnh viện thành phố, nhưng mẹ con có chuyện gì đó đã đi ra ngoài. Dì y tá nói rằng con không nghe lời và luôn đánh con.”
“Ba, ba ở đâu, con sợ quá, con rất nhớ ba.”
Nghe giọng nói mang theo tiếng khóc của bé, trái tim Vũ Hoàng Minh như bị bóp nghẹt, anh run rẩy nói: “Đừng sợ, ba sẽ đến đấy nhanh thôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-long-quan-tro-lai/205916/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.