“Không biết sống chết.”
Anh ta đột nhiên nâng chân phải lên đá ra một cú.
“Âm”
Lần này, anh ta cũng không nương tay nữa.
Hai tên vệ sĩ này gần như cùng chịu cú đá của Trương Hải Long cùng một lúc, thân thể bay ra ngoài hai ba mét, nghiêng đầu một cái, lúc này liền ngất đi.
“Thả tôi rat Bắc Khôn liều mạng giấy giụa trong tay Trướng Hài Long, dùng sức đập vào khủy tay của Trương Hải Long.
Trương Hài Long không còn kiên nhẫn, vung tay tát mạnh một cái lên mặt anh ta.
“Chát!”
Cái tát vang dội khiến mấy chủ thầu bên cạnh run hết cả lên.
Xong rồi, xảy ra chuyện lớn rồi!
Người này lại dám tát Bắc Khôn, phải biết, cho dù là nhân vật có máu mặt trong thành phố Cổ Dương, cũng không dám làm như thế.
Thân phận của Bắc Khôn gần như là toàn bộ hy vọng của nhà họ Bắc, còn trông cậy vào anh ta có thể nối dõi tông đường cho nhà họ Bắc nữa.
Nếu anh ta xảy ra chuyện gì, chắc lão tướng.
quân nhà họ Bắc kia có thể lật tung toàn bộ Cổ Dương mất!
“Yên lặng cho ông đây!”
Ánh mắt Trương Hải Long lạnh lùng nhìn Bắc Khôn.
Sau khi bị tát một cái, lúc này Bắc Khôn liền ngoan ngoãn ngậm miệng, cũng không dám phản kháng nữa.
Trên mặt truyền đến cảm giác đau nhức, lại làm cho anh ta ghi tạc trong lòng thật sâu: Chỉ cần hai người không giết chết tôi, sớm muộn gì tôi cũng phải giết chết hai người!
Anh ta âm thầm thề ð trong lòng.
“Vân gia, xử lí anh ta như thế nào đây?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-long-quan-tro-lai/1270983/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.