Vũ Hoàng Minh khẽ cười.
Thật sự đừng nói anh là tổng giám đốc của tập đoàn Thanh Vân.
Chẳng qua anh chỉ là lãnh đạo không làm việc không quan tâm tới công việc mà thôi.
Tài chính bảy trăm tỷ đối với anh mà nói quả thực không là gì cà.
Nhưng mà mình không nên nhúng tay vào chuyện này.
“Vũ Hoàng Minh, cơm có thể ăn bậy nhưng lời nói không thể nói lung tung.”
Sắc mặt ông cụ Tô tr nên hơi khó coi.
Bảy trăm tỷ?
Cậu ta thật sự cho rằng là khiêng bao tải đi nhặt sao?
Tô Cao Cường đứng ở một bên cười giễu: “Vũ Hoàng Minh, nếu như cậu thật sự có thể giúp tập đoàn Tô Thị của tôi huy động được bảy trăm tỷ đầu tư thì tôi tuyệt đối sẽ không nói gì cả gả con gái cho cậu! Cậu thấy thế nào?”
Nói trắng ra là.
Nếu như Vũ Hoàng Minh có khả năng kia thì cũng sẽ không giữ lại đến bây giờ mới dùng.
Sắc mặt của Tô Thanh Trúc càng thêm thắt lại, bàn tay nhỏ nắm thật chặt tay của anh.
Vũ Hoàng Minh nhẹ nhàng nhéo lòng bàn tay của cô ra hiệu cô đừng lo lắng.
“Được, vậy thì tôi sẽ ngả bài với mọi người.”
“Tôi chính là tổng giám đốc của tập đoàn Thanh Vân.”
Anh vừa mới dứt lời cả phòng họp đều trờ nên yên lặng.
Ngay cả Tô Thanh Trúc cũng nhìn anh với vẻ mặt ngạc nhiên.
Nhưng mà không lâu sau tất cả mọi người đều cười vang.
“Tô Thanh Trúc, em thật sự tìm được một người chồng tốt đó, tập đoàn Thanh Vân là của anh ta, ha ha ha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-long-quan-tro-lai/1270830/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.