Thời điểm ấn cô lên tường rồi, Dư Hoán Xuyên mới nhận ra khoảng cách giữa họ đã gần tới vậy.
Anh cúi đầu nhìn hàng mi đang run rẩy và cánh môi đỏ mọng của cô. Yết hầu lăn xuống một cái, thôi được rồi, anh thừa nhận, đúng là anh đang căng thẳng thật.
Người đang bị ấn lên tường, Kiều Hướng Thiển còn căng thẳng dữ hơn. Cô chớp mắt, phải mất một lúc mới tìm lại được giọng nói của mình —
“Anh… làm gì đó?”
Giọng nói mềm mại như bông quấn quít bên tai khiến Dư Hoán Xuyên vô cớ cảm thấy mình đang bắt nạt người khác, nhưng cũng không phải, dựa theo tình huống hôm nay thì cô mới là người lạnh nhạt với anh trước.
“Sao lại tránh né anh?” Dư Hoán Xuyên hít sâu một hơi rồi bắt đầu lên án những việc hôm nay Kiều Hướng Thiển đã làm với anh, “Cả ngày đều xem anh là không khí,”
“Còn đêm qua nữa, nhốt anh ngoài cửa thì thôi đi,” Dư Hoán Xuyên thở dài, lên án: “Em còn block anh.”
“Block anh cũng thôi đi, anh addfriend lại cũng không chấp nhận.”
Nói tới đây, Dư Hoán Xuyên đã bắt đầu cảm thấy ấm ức. Giọng nói của anh chợt trầm xuống, “Đúng là em đang tức giận, nhưng ít nhất cũng nên cho anh một cơ hội để giải thích chứ.”
Kiều Hướng Thiển tránh né ánh mắt của anh, cô thấy người mình như bị hơi thở của anh bao lấy. Cô không quen, đành rụt người lại và nhỏ giọng phản bác:
“Ai bảo anh lừa em trước, không phải lúc em tới đây, anh đã biết em là ai rồi sao?” Kiều Hướng Thiển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-doi-ace/1199569/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.