Dầu gì cũng không phải ở nhà mình nên Kiều Hướng Thiển hơi lạ giường, hôm sau, mới tám giờ sáng mà cô đã dậy.
So với lúc ở nhà, chín giờ cô mới dậy thì sớm hơn nhiều.
Rèm cửa đóng chặt, không lọt nổi một tia nắng nào bên ngoài. Lúc thức dậy, Kiều Hướng Thiển ưỡn thẳng người, ôm cái chăn màu đen, ngơ ngẩn ngồi trong phòng một lát, đầu óc của cô mới hoạt động lại, nhớ ra chuyện tối qua đã đi ăn với mọi người và sống trong biệt thự ở thành phố S.
Biệt thự ở thành phố S…
Cô không ngờ lại có một ngày mình lại trở thành người sống trong biệt thự ở nội thành…
Thứ cô dẫm dưới chân không phải là sàn nhà, mà là tiền đó!
Kiều Hướng Thiển rửa mặt, đánh răng và chải chuốt mái tóc rồi bù lại. Trong lúc giơ tay lược sơ mái tóc, cô vô thức nhớ tới từ ‘hói đầu’ mà Dư Hoán Xuyên đã nói hôm qua.
Nhớ vẻ nghiêm túc trên khuôn mặt điển trai của Dư Hoán Xuyên, tự dưng cô xúc động đậy, đứng trước gương phụt cười thành tiếng.
Sau đó, cô vốc nước rửa mặt để xoa dịu cơn cười.
Kiều Hướng Thiển cầm điện thoại lên, thấy tin nhắn tối qua của sư phụ. Lúc đọc mấy chữ ‘bé đệ tử của anh’, cô bất ngờ không thôi.
Xúc cảm bỗng hoá thành rung động.
Cô cắn môi, cùng với cảm xúc không tên này, cô gửi đi một tin nhắn, 【Chào buổi sáng.】
Đối phương lập tức trả lời:
Chín Vạn: 【Em dậy rồi à? Chào buổi sáng.】
Người Không Thích Uống Nước: 【Sao anh cũng dậy sớm thế?】
Chín Vạn:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-doi-ace/1199562/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.