“TÔI NGHĨ,” VENETIA LẠNH LÙNG NÓI, “rằng tốt hơn ngài nên giải thích chính xác mình là ai đi, ngài Jones ạ.”
Biết ngay là sớm muộn gì mình cũng phải đối mặt với chuyện này mà, Gabriel tự nhắc nhủ. Chàng từng hy vọng được trì hoãn chuyện này một thời gian nhưng số phận lại hùa vào chống đối chàng. Hết thảy người trong nhà đang đổ dồn mắt quan sát chàng. Ông Montrose, nhận ra được mình chính là người đã gây ra cớ sự, lúc này đang dồn hết tâm trí vào tách trà trong tay.
“Anh sẽ trở thành Hội trưởng kế nhiệm của Hội Arcane thật ạ?” Edward hỏi, rõ là cậu bé đang thích mê cái tin này.
“Phải đợi đến khi bố anh quyết định nghỉ hưu đã,” Gabriel đáp. “Anh e rằng đấy chỉ là một trong những vị trí mang tính lễ nghi cổ hủ được cha truyền con nối thôi mà.”
Ông Montrose vừa nuốt một ngụm trà liền phát sặc phun phì phì. Dì Beatrice đưa cho ông ta chiếc khăn ăn.
“Cảm ơn cô Sawyer,” Montrose lúng búng trong chiếc khăn. “Những vị trí mang tính lễ nghi. Hừ. Chờ xem cha anh nghe được câu này sẽ thế nào nhé, anh Jones.”
“Là Hội trưởng của Hội thì anh sẽ phải làm những gì ạ?” Edward hào hứng hỏi tiếp. “Anh sẽ mang thanh gươm bên mình chứ?”
“Không đâu,” Gabriel đáp. “May sao chẳng liên quan gì đến gươm giáo cả. Đại khái thì đấy chỉ là một sự nghiệp khá nhàm chán thôi.”
Ông Montrose lại há hốc mồm theo kiểu cho thấy mình lại sắp sửa nói ra điều gì đấy trái ngược với tuyên bố vừa rồi. Gabriel phóng cho ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-dich-trai-tim/1415786/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.