Cao Hoàng Kiệt mải ăn cơm còn Dược Đan mải ngắm anh, anh nhướn mày nhìn thẳng.
“Sao em không ăn?”
“Em đang ăn, anh đừng để ý đến em cứ tập trung ăn đi”
“Em nhìn anh chằm chằm như này làm sao mà anh tập trung được”
“Thì… anh coi như đang ăn cơm một mình”
Cao Hoàng Kiệt đứng phắt dậy dọn dẹp chỗ của mình.
“…”
Dược Đan khuôn mặt ngơ ngác nhìn theo.
Anh ấy làm sao vậy?
Tối đó, Cao Hoàng Kiệt không ngủ cùng Dược Đan mà mỗi người một phòng, người tầng trên người tầng dưới.
Dược Đan ngủ một mình nghĩ đến ánh mắt Cao Hoàng Kiệt lúc rời đi ánh mắt anh khiến cô bị xoáy vào trong như hố đen của vũ trụ mà tủi thân,
ôm chăn lăn qua lăn lại, trằn trọc vì thái độ của thằng cha kia.
…-----Tôi là dải phân cách-----…
Lý Tiêu đứng trong nhà nhìn ra ngoài cửa kính, đêm muộn gió lạnh phả vào bà khoác áo ren mỏng tay cầm tách trà nóng nghi ngút.
“Dược Đan cô ta cũng chỉ tiếp cận anh Kiệt vì tiền người nghèo mà… bác cần thông cảm cho người ta”
Mai Anh vắt chéo chân, tựa lưng vào lưng ghế sofa êm ái.
“Hai đứa nó dám qua mặt bác bằng cách kí hợp đồng hợp tác đóng giả nghĩ đi nghĩ lại bác không thể tha thứ được”
Lý Tiêu thổi trà, hai mắt nhìn xa xăm.
“Làm vợ hờ ha! Cháu hiểu rồi”
Lý Tiêu ngoái đầu, hỏi: “Cháu thì hiểu điều gì?”
“Bác nên cho người điều tra thì hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-tron-con-tim-tinh-yeu-cua-vo-ho/3566908/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.