4 tháng sau, Du Hạo ra khỏi tù, bước ra khỏi nhà giam nơi ngục tù gò bó anh như trở lại là chính mình, bước qua cái cổng ấy là những ánh mắt mong chờ hy vọng của tất cả người thương yêu anh
anh nhìn qua Lục Tư Phàm và Bảo Vy đang khoác tay nhau, cả 2 người nhìn anh niềm nở thân thương
nhìn về phía vợ mình, Dương Thiên Thiên, trên tay cô còn đang bế con của 2 người, thằng bé cũng được 3 tháng mấy rồi, anh xúc động không nói nên lời nhìn mọi người xung quanh
Thiên Thiên tiến lại gần anh, đôi mắt cô rưng rưng những giọt nước mắt, anh đưa 2 tay lên lau lấy nước mắt cho cô rồi nhìn xuống đứa bé đang nằm trong vòng tay mẹ
anh ôm lấy con nghẹn ngào đầy xúc động " thằng bé nó giống anh quá"
Thiên Thiên nở nụ cười trên môi
" nó là con cậu không giống cậu lại giống hàng xóm à?" Lục Tư Phàm đi đến
Du Hạo nhìn Lục Tư Phàm có chút hổ thẹn
" mau về thôi, vì cậu mà cả nhà cháy nắng rồi đấy, vợ tôi mà có mệnh hệ gì thì cậu chuẩn bị tăng ca đi là vừa" Lục Tư Phàm lại nói
Du Hạo mỉm cười nhìn anh
hôm nay trời nắng lên rất đẹp, ánh sáng của trời như đón nhận lấy Du Hạo trở thành con người mời, 1 con người tốt hơn
dạo gần đây sáng nào cũng vậy, Lục Tư Phàm thường hay nhức đầu và hoa mắt vô cùng
Bảo Vy đi vào nhà vệ sinh thấy anh đang xoa đầu thì ôm anh từ phía sau
" Phàm Phàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-lay-em/468552/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.