máy bay đã đáp xuống sân bay Hồ Nam, Lưu Bình Bình và Thế Anh bước ra khỏi sân bay, không như Lưu Bình Bình có rất nhiều người thân đến đón thì Thế Anh chả có ai cả
Lưu Bình Bình vừa nhìn thấy người thân thì xà vào lòng họ, Thế Anh nhìn cô với ánh mắt đầy ngưỡng mộ, anh đi đến gần Lưu Bình Bình
"" nè tôi đi về nhà trước nha" Thế Anh nói xong thì đi
" cậu ta là ai vậy?" ba của Lưu Bình Bình hỏi
" ở đây đông quá, mình về nhà đi nha" Lưu Bình Bình nói
về đến nhà, cậu em họ Lạc Vỹ chạy đến ôm lấy cô, thằng nhóc này cũng đã 12tuổi rồi, quậy như khỉ vậy đấy
" chị Bình Bình " Lạc Vỹ hô hào vui vẻ
" tiểu khỉ con, đi đâu qua đây vậy?" Lưu Bình Bình hỏi
" đi qua chơi với chị nè" Lạc Vỹ nói
" cha dạo này lớn quá ta" Lưu Bình Bình nói
" cha đem vali lên phòng cho con nha"" Ba của Lưu Bình Bình nói
" dạ" Lưu Bình Bình gật đầu
" mà nè tiểu Bình, anh chàng ở sân bay là ai vậy?" Mẹ cô hỏi
" à anh ấy là đồng nghiệp của con đấy" Lưu Bình Bình nói
" chỉ là đồng nghiệp thôi à?" Mẹ nói giọng có chút thất vọng
"sao vậy mẹ?" Lưu Bình Bình hỏi
" con cũng 26 tuổi rồi, có phải cũng nên tìm người yêu rồi không?" Mẹ nói
" chẳng phải mẹ nói là không được yêu sớm sao?" Lưu Bình Bình nói
" đó là khi con còn nhỏ, bây giờ già cái đầu rồi mà còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-lay-em/468544/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.