Buổi tối kết thúc tiệc chiêu đãi trở về nhà, Thừa Quang Thành thu lại mọi cảm xúc, lạnh lùng đẩy cửa phòng Ngôn Phụng Ly
"Sao vậy?" Ngôn Phụng Ly đang đọc sách, Thừa Quang Thành toàn thân nồng nặc mùi rượu xộc vào, khiến cô giật nảy mình.
Tuy trước mặt người khác hắn rất lạnh lùng, nhưng vẫn cư xử khá lịch thiệp.
Hành vi xông thẳng vào như hôm nay, rất thô lỗ, trước giờ chưa từng xảy ra.
"Cô thấy gần đây tôi đối xử với cô thế nào?" Hắn dựa vào cửa hỏi.
"Gần đây? Thế nào?" Ngôn Phụng Ly nghiền ngẫm lời nói của Thừa Quang Thành, không biết nên trả lời thế nào.
Ngôn Phụng Ly hơi sững sờ.
Hắn đối xử với cô, vẫn luôn như vậy, coi như vật sở hữu riêng, muốn làm gì thì làm.
"Gần đây" thật sự không có gì đặc biệt.
Nếu phải nói thì, chính là gần đây nể tình cô bị thương, không quấy rối cô mà thôi.
"Cứ như vậy, không có gì đặc biệt." Cô thành thật trả lời.
"Tôi cảm thấy, gần đây tôi đã quá nể mặt cô rồi. Sẽ khiến người ta hiểu lầm..."
"Hiểu lầm gì?"
"Hiểu lầm tôi thích cô." Thừa Quang Thành đáp.
Ngôn Phụng Ly nhìn vẻ mặt nghiêm túc của hắn, tuy là đã uống rượu, nhưng không giống như đang nói nhảm vì say thật.
Hơi thở nóng rực của Thừa Quang Thành phả vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-tuyet-vong/3749302/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.