Trời xanh, cát trắng, ánh nắng chiếu lên cát vàng óng, khác với bờ biển ở biệt thự, tạo nên phong cảnh hữu tình đặc biệt mà chỉ có ở hòn đảo Thái Bình Dương này.
Đây là một hòn đảo có rất nhiều sức sống, ở trên đảo không chỉ có biệt thự tư nhân, mà còn có rất nhiều người dân trên đảo, người dân trên đảo đã tạo nên một khu dân cư hoàn hảo về thương nghiệp, hấp dẫn vô số khách du lịch đến đây nghỉ ngơi.
Ở chỗ này Đàm gia cũng có một căn biệt thự.
Căn biệt thự này nằm gần biển, đi ra ngoài mấy phút, liền có thể ra đến biển.
Bãi biển được mọi người bảo quản rất tốt, rất sạch sẽ, nhìn thấy khiến người khác nhịn không được cởi giày chạy chân trần bên trên cát.
Xung quanh cũng có rất nhiều biệt thự, chẳng qua khoảng cách giữa các biệt thự vô cùng xa, phóng tầm mắt ra xa, chỉ có thể nhìn thấy con đường ngoằn ngoèo ở phía bên kia khuất dần sau bờ biển, không thể thấy toàn bộ căn biệt thự thứ hai, rất tốt cho việc cung cấp không gian riêng tư cho chủ nhân của căn biệt thự, không xâm phạm lẫn nhau.
Có thể mua được biệt thự trên đảo này, không phú thì cũng quý.
Sau khi đến biệt thự, Lâm Bảo Bảo liền thay quần áo thoải mái để có thể dễ dàng đi du ngoạn, sau đó đi đến phòng của Lâu Linh và Bùi Tầm Huyên gõ cửa.
"Chúng mình đi chơi đi."
Thấy được khuôn mặt tươi cười rạng rỡ trên mặt cô, cho dù hai người đều nghĩ đến việc trở về phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-tuyet-doi/1116930/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.