Lâm Bảo Bảo yên lặng ăn cơm trưa của mình.
Hai mắt của Đào Kim Miểu đỏ hồng, thất thần nhìn cô.
Mặc dù thời gian đứa nhỏ này ở Lâm gia cũng không nhiều, nhưng trên người của cô luôn có một loại khí chất an nhàn sung sướng kiêu căng, giống như là tiểu thư nhà giàu được dạy dỗ cẩn thận, mỗi một cử chỉ hành động của cô đều chứa ưu nhã hàm súc không thua kém đứa những trẻ nhà giàu khác.
Trước khi quyết định gả cho Lâm Tử Tấn bà đã biết chồng mình có một đứa con gái con vợ trước, sau khi gả đi bà sẽ thành mẹ kế của cô gái nhỏ ấy. Lúc đó không phải bà không có do dự, nhưng Lâm Tử Tấn thật sự quá tốt, đẹp trai lại giàu có, là cao phú soái trong lòng của mỗi cô gái, cho dù đã ly hôn lại còn mang theo con vợ trước vướng víu cản trở nhưng các cô gái muốn gả cho hẳn vẫn không hề ít.
Đào Kim Miểu dù do dự nhưng lại thêm người trong nhà thúc đẩy nên bà đã quyết định thật nhanh sẽ kết hôn cho Lâm Tử Tấn.
Sau khi cưới bà và Lâm Tử Tấn cũng từng có một khoảng thời gian ngọt ngào, rất nhanh sau đó bà liền mang thai.
Từ khi kết hôn đến lúc mang thai sinh con, nhà bọn họ vẫn luôn chỉ có bà, chồng và đứa trẻ của hai người, một nhà ba người hoà thuận vui vẻ hòa thuận. Con chồng trước luôn khiến bà lo lắng thì lại được đưa đến nhà bà ngoại của con bé từ trước khi hôn lễ bắt đầu, phảng phất như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-tuyet-doi/1116924/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.