Đêm ba mươi tết kết thúc bằng sự rực rỡ và náo nhiệt của pháo hoa nở rộ trên bầu trời đêm. 
Mùng một đầu năm, Lâm Bảo Bảo vẫn như cũ dậy sớm hơn Đàm đại thiếu gia. 
Trong chăn vẫn rất ấm áp, không bị nhiệt độ cơ thể của Đàm Mặc làm cho lạnh lẽo. Mặc dù bên trong phòng có máy sưởi ấm, nhưng không giúp cho cơ thể của Đàm Mặc ấm lên được, hai người nằm trong chăn, chăn mùa đông mềm mại và ấm áp, nhưng dù cho che kín và ấm áp đến mức nào, cũng rất dễ bị anh làm cho lạnh lại. 
Lâm Bảo Bảo đẩy túi sưởi ấm về phía anh, chui ra khỏi chăn, sau đó rời giường. 
Khi cô từ trong nhà vệ sinh rửa mặt xong và đi ra ngoài, phát hiện Đàm Mặc đã tỉnh ngủ, ngồi ngẩn ngơ ở trên giường. 
. 
Lâm Bảo Bảo đi qua, đưa quần áo cho anh, nói: “sao anh không ngủ thêm một chút nữa?” 
Đầu tóc Đàm Mặc có chút rối loạn, đưa tay kéo cô vào trong ngực, tặng cho cô một nụ hôn tốt lành vào sáng sớm, âm thành khàn khàn nói :" hôm nay là mùng một đầu năm, chúng ta đi chúc tết bà ngoại đi. 
Lâm Bảo Bảo cười nhẹ, vì đi chúc tết người lớn tuổi mà anh dậy sớm, cũng thật sự có lòng. 
Chờ hai người rửa mặt xong, cùng nhau xuống lầu, quả nhiên thấy bà ngoại đang ngồi ngoài phòng khách, xem tivi, đang xem lại chương trình cuối năm mà tivi phát lại. 
Nhìn thấy hai đứa đi xuống, bà ngoại cười lớn, sau đó đưa cho bọn họ một bao lì xì đỏ. 
Lâm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-tuyet-doi/1116913/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.