Mặc Kỳ Dực khi này nhìn cô, tay cầm chiếc áo vest, trên người áo sơ mi đã được bung vài cúc. Cả người tràn đầy men say của rượu. Cứ thế từng bước tiến lại gần, đôi mắt nhìn vào gương mặt nhỏ một cách đắm đuối, nhưng rồi người đàn ông vươn tay, ngón tay thô ráp chạm lên từng giọt nước mắt nóng hổi, giọng nói trở nên sốt ruột đầy lo lắng.
“Sao em lại khóc?”
Nhìn những giọt nước mắt trên gương mặt nhỏ, trái tim người đàn ông như thế bị ai đó bóp nghẹn lại, thứ cảm xúc này rất kỳ lạ đến chính bản thân hắn cũng không thể hiểu được. Mỗi một giọt nước mắt từ cô, trong vô thức không ngừng xúc tác với hắn, như thể rằng cô khóc, hắn cũng cảm nhận bản thân bị dày vò đến đau đớn.
Cô gái nhỏ như thể vừa làm ra một chuyện xấu, sợ cảm giác bị bắt quả tang. Cứ thế vội vã lắc đầu, một bàn tay đưa lên vội vàng lau giọt nước mắt, vờ như mọi chuyện chưa từng xảy ra. Cứ thế nhào vào ôm Mặc Kỳ Dực khiến người đàn ông không khỏi bất ngờ với hành động đột ngột này.
“Tôi không sao, anh vừa kết thúc công việc đúng không?”
"Ừ."
Nhưng rồi Mặc Kỳ Dực lại thay đổi câu nói. Hắn muốn để cô biết hắn làm gì.
“Thật ra tôi chỉ ngồi uống rượu với một vài người bạn”
Giọng nói trầm ổn của Mặc Kỳ Dực vang lên nhưng cũng không giấu được run rẩy nhẹ, thoáng qua trong chính giọng nói còn thể hiện lên sự xúc động không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-khong-kiem-soat/3615225/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.