Khoảng hơn sáu giờ tối, buổi họp báo bộ phim đã được diễn ra. Lượng phóng viên dự rất nhiều. Lộ Tĩnh chỉ mặc một chiếc váy trắng đơn thuần, cũng là tạo hình đoàn làm phim chuẩn bị sẵn cho cô.
Thời gian kéo dài, mọi thứ diễn ra tương đối suôn sẻ. Hầu như lượng phóng viên đều vây quanh những nhân vật có tiếng. Vì thế sự xuất hiện của Lộ Tĩnh tương đối nhỏ bé lại khuất tầm.
Khu vực dự tiệc, lượng phóng viên nơi đây rất nhiều. Hàng chai rượu bên cạnh xếp chồng ngay ngắn. Người phục vụ thỉnh thoảng bưng rượu mời các vị khách nơi đây. Tâm trạng Lộ Tĩnh lắng đọng, cứ nhìn vào ly nước sóng sánh, bản thân liền nhất thời cảm thấy bất an.
Trong lúc thất thần, một bàn tay già nua đưa ly rượu tới trước mặt. Giọng nói thô thiển vang lên, càng khiến Lộ Tĩnh không nhịn được mà ngẩng đầu.
“Tưởng là ai, hóa ra lại là tình nhân bị người vứt bỏ. Xem ra công dụng cũng chỉ đến thế”
Không nghĩ tới lại gặp người quen. Tên giám đốc Trần trước kia do chính tay Phùng Hạ đem cô tới. Hiện giờ nơi đây, chỉ thấy lão già đi một mình, phía sau lưng là một dàn vệ sĩ hùng hậu. Ánh mắt dáo dác rơi trên người cô, bắt đầu tiến hành phán xét.
Giám đốc Trần nhìn Lộ Tĩnh, lão đối với chuyện cách đây không lâu vẫn nhớ rất rõ. Thậm chí còn ghi thù rất sâu sắc. Lần đầu tiên một con nhỏ nữ nhân cả gan được lão để mắt đến, vậy mà đêm đó để lại trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-khong-kiem-soat/3608552/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.