Người đàn ông nhìn cô gái nhỏ trên giường, sau câu nói chỉ thấy trên gương mặt hắn âm u chẳng rõ đang nghĩ gì.
Không thể phủ nhận lời của Lộ Tĩnh nói là sai. Bình thường với cái tính kiêu ngạo của hắn, không nữ nhân này cũng nữ nhân khác. Chính hắn cũng chẳng hiểu vì cái lý do gì giờ lại tốn tâm tư thời gian trên người cô gái vô dụng này.
Chỉ thấy Mặc Kỳ Dực vươn tay, lấy ra một hộp thuốc nhỏ. Ánh mắt đầy vẻ sâu xa nhìn lên người Lộ Tĩnh, trực tiếp đưa bàn tay luồn vào đồi chân thon dài. Trông vậy Lộ Tĩnh hoáng hốt ngăn lại đầy để phòng, kết quả Mặc Kỳ Dực đã đẩy ra.
"Ngài muốn làm gì?"
Mặc Kỳ Dực nhướng mày, không mấy để tâm vén chiếc váy. Giọng nói sỗ sàng vang lên.
"Thấy cũng đã thấy, có che cũng vô dụng."
Lộ Tĩnh nghiêng đầu, không cản được bàn tay thô ráp của người đàn ông đang vén lớp váy lên cao, cô bất lực nghiêng đầu sang một bên. Trong lúc còn thẫn thờ, ánh mắt thoáng vô hồn đã cảm nhận bàn tay thô ráp chạm lên da thịt non mịn khiến cô rùng mình.
Nhìn bộ dạng hoảng loạn đó, Mặc Kỳ Dực cuối cùng cũng rủ chút lòng thương xót. Người đàn ông cất giọng lên tiếng mà an ủi.
"Ngoan, tôi không làm gì em."
Lộ Tĩnh im lặng, lời nói khiến cô càng thêm nghi ngờ. Cô cắn môi, vài giây sau đã cảm nhận thứ nước mát lạnh chạm lên hai bên đùi mịn, một mùi thuốc thoang thoảng hiện lên. Cô hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-khong-kiem-soat/3608547/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.