Ngày hôm sau.
Ánh sáng từ ngoài cửa sổ rọi vào, phảng phất khắp nơi căn phòng. Đồ vật không quá nhiều, cũng chẳng có dấu hiệu cho thấy đây là một căn phòng có người ở, mọi thứ mới toanh.
Trên giường, người con gái nhỏ khẽ cử động, tấm chăn trên người rớt xuống, lộ ra khắp bả vai lẫn cơ thể, đầy những loạt dấu vệt xanh đỏ bắt mắt in trên làn da mềm mại.
Đầu óc Lộ Tĩnh sau một đêm choáng váng, cô nghiêng người ngồi dậy, bờ vai trần ngọc trơn nhẵn giờ đây đau nhức. Cô đảo mắt nhìn, căn phòng nơi đây chẳng hề có ai, trống trơn.
Lộ Tĩnh đặt chân xuống giường, khi này mới để ý khắp chân đầy vệt xanh tím, cô thở dài một hơi. Nhưng kỳ lạ thay, chân giữa không truyền đến sự đau nhức, cô gái nhỏ nhớ man mán, đêm qua đầu óc xoay mồng, cứ thế ngất đi.
Đều do thứ rượu kia quá nồng lại cay, nuốt xuống khoan miệng chỉ cảm giác khó chịu vô cùng, như có kim đâm rất đau ngay cổ, thêm việc nụ hôn người đàn ông kia còn như muốn đoạt mạng. Thành quả không thể chịu nổi liền ngất đi.
Cô thật sự rất yếu.
Đến lúc nhìn xung quanh, mới nhận ra không có bộ đồ cũ đêm qua ở đây. Ngoại trừ thân thể cô được cởi sạch, duy một tấm chăn che đậy.
Trong lúc còn chần chừ vì không biết mặc gì, cửa phòng đã được đẩy ra. Một người hầu độ tuổi trung niên bước vào, ánh mắt nhìn chằm chằm cô từ trên xuống giường, sự khinh bỉ ghét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-khong-kiem-soat/3600522/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.