Chương trước
Chương sau


Sau cơn kịch liệt đêm qua, Khương Hà Nhi vì kiệt sức mà ngủ rất ngon, mãi không tỉnh dậy. Anh nói định làm một lần nhưng không ngờ mèo con nhà anh lại quá mê người, khiến anh cả một đêm chỉ biết đem dục vọng ra vào trong cô.

"Hà Nhi, anh yêu em. Một tháng không gặp, cực kì nhớ em" Lê Tử Trung ôm cô từ phía sau, hôn lên lưng cô.

Khương Hà Nhi dần dần tỉnh giấc, cô cũng nghe thấy Lê Tử Trung nói yêu cô. Bất giác tay cô nắm lấy bàn tay đang ôm ngang bụng mình.

"Tử Trung...em cũng yêu anh..."

Khương Hà Nhi cố dối lòng mình, cô không thể khẳng định thứ tình cảm mơ hồ với Lê Tử Trung. Có lẽ bị anh nhốt lâu quá nên sinh ra cảm giác dựa dẫm. Hiện tại cô chỉ lo Lê Tử Trung sẽ làm gì Tề Minh, Tề Minh là bạn cô, cô không muốn để anh xảy ra chuyện nên phải dốc sức lấy lòng Lê Tử Trung, khiến quái nhân này vui.

Trường hợp của Tề Tề đáng tiếc, mẹ của thằng bé chính là một bác sĩ giỏi, vậy mà bị ép rời khỏi bệnh viện lớn này, cô không muốn Tề Minh cũng như vậy. Khương Hà Nhi hoàn toàn không biết Tề Tề và mẹ thằng bé đã cùng ra đi trong một vụ tai nạn thảm khốc do Lê Tử Trung sai người ra tay, với anh mà nói lấy mạng hai người dễ hơn cả ăn kẹo.

Lê Tử Trung nghe cô nói mà thấy ấm lòng, anh càng ôm cô chặt hơn, lưng cô dán sát với bộ ngực rắn chắc của anh. Lúc này anh chỉ muốn tận hưởng bên cô sau một tháng mệt mỏi, hoàn toàn không muốn nghĩ gì khác. Tên Tề Minh đáng ghét đó cũng tạm bỏ qua đi, bảo bối trong tay anh là quan trọng nhất.

"Hà Nhi, lát nữa quay về anh cho em một bất ngờ" Lê Tử Trung ghé tai cô, giọng nói vừa dịu dàng lại vừa mong đợi.

"Là món quà gì?" Cô quay người, tò mò hỏi anh

Thân thể trần trụi của hai người gắt gao dính vào nhau, Lê Tử Trung hôn nhẹ lên môi cô:

"Đến lúc em sẽ biết thôi"

"Thần bí vậy sao?" Khương Hà Nhi không khỏi nghĩ trước, rốt cuộc là thứ gì mà lại bí mật như thế?

Chẳng qua là sáng sớm, người đàn ông năng lượng dồi dào. Chỉ là bị ngực lớn của cô ép trên ngực cũng có thể khiến anh hứng lên. Khương Hà Nhi cảm giác thứ cứng nóng đó đặt ngay bụng cô.

"Anh...lại cứng rồi?" Khương Hà Nhi đỏ mặt

"Làm nốt rồi anh đưa em về" Anh hôn trán cô

Chỉ là tư thế này quá thuận lợi, Lê Tử Trung đem một chân cô gác lên hông anh, tiểu h.uyệt bại lộ dễ dàng. Anh không muốn Hà Nhi mệt, còn muốn cho cô xem bất ngờ nên sẽ làm nhanh, màn dạo đầu không dài.

Anh đem vật cực đại cọ xát với tiểu h.uyệt nhạy cảm, anh biết chỉ cọ vài cái cô sẽ ướt.

"Tử Trung, anh đừng cọ như vậy..." Khương Hà Nhi nhịn lại xúc cảm anh mang đến ôm lấy anh

"Sao thế?" Thấy biểu tình của cô, anh hỏi.

Khương Hà Nhi lắc đầu, Lê Tử Trung cảm nhận cô đã đủ ướt liền động thân cắm vào, một đường đem c.ự vật vừa thô vừa lớn lấp đầy lỗ hoa:

"Ách...ưm" Khương Hà Nhi khẽ rên, tiếp nhận gậy t.hịt anh đâm chọc.

Khương Hà Nhi vùi mặt trong ngực anh. Dưới lớp chăn thân thể hai người dính sát, gậy t.hịt lớn khẩn trương rút ra đâm vào tiểu h.uyệt, gắt gao đưa đẩy. Công phu của anh quá tốt, Khương Hà Nhi không thể kìm tiếng rên, tiểu h.uyệt đã chảy ra rất nhiều mật, vô cùng ướt át, cô cảm nhận được chất lòng chảy dọc theo bắp đùi mình, nơi giao hoan phát ra âm thanh "chóp chép" d.âm mĩ.

***

Sau hai tiếng đâm rút điên cuồng, Lê Tử Trung cuối cùng cũng mềm nhũn trong Khương Hà Nhi, anh ôm mèo nhỏ của mình vào phòng tắm. Hai người ngâm mình trong bồn tắm đầy nước ấm, anh mát xa cho cô. Khương Hà Nhi vô cùng thoải mái, cô đã vất vả cả một đêm và một buổi sáng. Với tính cách của anh, cô còn nghĩ sau khi anh ôm cô vào phòng tắm sẽ ép cô vào tường, tiếp tục luận động nhưng thật may.

"Anh thật lợi hại, rất thoải mái" Cảm nhận bàn tay anh đang chuyên nghiệp mát xa lưng, Khương Hà Nhi nói

"Tất nhiên, anh đã xem qua sách rồi áp dụng vào. Em là người duy nhất được anh xoa bóp cho, đến cả ông nội anh cũng chưa từng đấm lưng cho ông" Lê Tử Trung vừa hành động, vừa trả lời, Hà Nhi của anh thấy thoải mái là tốt rồi, cũng không uổng công anh học hỏi.

"Em đặc biệt với anh lắm sao? Tử Trung sao lại thích em?"

Lê Tử Trung nghe câu hỏi cũng khựng lại một chút, anh trả lời:

"Em thuần khiết, sạch sẽ"

Câu này Khương Hà Nhi không hiểu lắm, cô bị anh giam cầm cũng không cần quan tâm nhiều đến vấn đề này. Cô buột miệng hỏi:

"Tử Trung, chúng ta làm nhiều như vậy lỡ như em có thai thì sao? Anh thích bé trai hay bé gái hơn?"

Anh dừng lại hành động, ôm cô vào lòng:

"Hà Nhi, chúng ta sẽ không có con. Em mang thai vất vả, sinh con rất đau, anh không muốn em cực khổ, cũng không thích có con."

Khương Hà Nhi trầm mặc, hóa ra anh lại nghĩ cho mình như thế, anh nói không muốn có con, cô thấy thật thần kì, anh tùy ý làm cô suốt một năm cũng không xảy ra chuyện gì.

Khương Hà Nhi không biết sau lần đầu của hai người cô đã bị Lê Tử Trung đánh thuốc mê, anh mang cô đến bệnh viện để thắt ống dẫn trứng, cô không thể có con nữa. Khi Khương Hà Nhi tỉnh dậy đã thấy mình ở trong biệt thự, cơ thể mệt mỏi cực độ, buồn nôn, bụng dưới có chút đau. Cô cũng không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng Lê Tử Trung quá mạnh bạo nên cô mới có hiện tượng đó. Mục đích Lê Tử Trung làm vậy rất đơn giản, anh không muốn có con, không muốn cô phải chịu cơn đau sinh nở, không muốn chia sẻ cô với ai ngay cả con ruột, nếu sau này có vấn đề giữa hai người, cô cũng không thể có con với ai khác, nhưng anh tuyệt đối không để chuyện đó xảy ra.

"Hà Nhi, anh yêu em...Vì vậy chúng ta không nên có con. Anh không muốn chia sẻ em với bất cứ ai, em chỉ có thể là của riêng anh"

Khương Hà Nhi nghe là hiểu ra, anh nói yêu cô, tình yêu của anh lớn đến mức không thể dung túng cho con của hai người, Lê Tử Trung có tính chiếm hữu quá cao. Cô cũng không muốn sinh con cho anh, nhưng nếu cô ở bên anh cả đời, cô vĩnh viễn không được trải nghiệm cảm giác khi làm mẹ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.