Ngụy Ngôn Diễm còn chưa kịp hoàn hồn lại thì đã có một bàn tay khác tiến tới hất văng Lan Ái Nhi ra.
Người đến không ai khác ngoài Phó tổng đang tức giận cực kì. Hắn ôm chặt Ngụy Ngôn Diễm, sự chiếm hữu trong đó không cần nói cũng có thể khiến cho người đối diện cảm thấy nghẹt thở.
Lan Ái Nhi biết bản thân đã làm ra một việc ngu ngốc, nhưng cô ấy không nhịn được, vừa muốn tiến thêm bước nữa đã bị Phó tổng đe dọa.
“Lan Ái Nhi, tôi vì nể mặt nhà họ Lan nên mới không ra tay với cô bây giờ, nhưng sức chịu đựng của tôi cũng có giới hạn, tôi khuyên cô nên biết thân biết phận mà cút ra khỏi nhà của tôi càng sớm càng tốt đi.”
Lan Ái Nhi nghe vậy cũng không tức giận, cô ấy mỉm cười nhìn Ngụy Ngôn Diễm ở trong ngực Phó Trạch Dương, sau khi kìm nén những lời thực sự muốn nói, cô ấy mới không cam lòng quay người rời đi, một lát sau hai người vẫn có thể nghe thấy lời cô ấy nói vọng lại.
“Ngôn Diễm, nếu như cậu muốn rời đi, bất kì lúc nào cũng có thể liên lạc với tôi.”
“Cô đừng hòng.”
Nói xong hắn trực tiếp lôi người vào trong, vừa đi hắn còn không quên phổ cập kiến thức an toàn cho Ngụy Ngôn Diễm.
“Em không nên nghe mấy lời linh tinh của cô ta, ai biết cái cô họ Lan đấy có ý xấu gì hay không chứ? Lúc đó em thực sự đi theo người ta rồi, có chuyện gì xảy ra thì biết tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-em/3476267/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.