“Hả?”
Ngụy Ngôn Diễm thực sự không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Người đàn ông tên Phó Trạch Dương này điển trai thì có điển trai, nhưng hình như đầu óc hơi có vấn đề thì phải.
Thấy cô có vẻ không hiểu chuyện gì đang diễn ra, Phó tổng lập tức nhoài người lên, giam giữ cô trong lồng ngực mình.
“Gọi một tiếng ông xã đi rồi anh nói cho em nghe.”
Ngụy Ngôn Diễm cảm thấy, nếu như không phải bây giờ cô đang phát bệnh thì cô nhất định sẽ đá người đàn ông này xuống giường mà không cần thương tiếc nửa phân.
Phó Trạch Dương nhìn ra ý đồ của cô, nhưng chính hắn cũng biết cô không đủ sức mà làm. Người đàn ông cười khẽ, sau đó dang tay ra ôm chặt cô gái nhỏ vào trong lồng ngực mình.
“Ngôn Nhi...”
Thế nhưng Ngụy Ngôn Diễm lại không muốn chìm đắm trong hơi ấm của người đàn ông này, cô khẽ cựa quậy, nói bằng giọng lạnh băng.
“Phó tổng, không biết anh đưa tôi đến đây với mục đích gì?”
Phó Trạch Dương không ngồi dậy, hắn chống một tay lên chiếc giường mềm mại, nhìn cô bằng ánh mắt mê đắm hút hồn.
Cô không tránh, đối với Phó Trạch Dương, không hiểu sao cô lại không sinh ra cảm giác sợ hãi giống như những người khác đối với hắn.
Mà thay vào đó, cô lại cảm thấy người đàn ông này rất đỗi quen thuộc, đến mức mà chính cô cũng không biết nên nói ra làm sao.
Phó Trạch Dương cười khẽ một tiếng, sau đó nói.
“Cha em nói muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu-em/3476246/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.