🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Đội pháp y vẫn không tìm ra manh mối mới. Việc mổ xẻ thi thể Đoàn Thanh khá khó khăn do đã bị hủy nặng, không thể nhận ra khuôn mặt ban đầu của hăn.

Bên phía đội khác đã điều tra ra Đoàn Thanh này khi còn sống có qua lại thường xuyên với một thợ may nhỏ để buôn lậu trầm hương. Hiện tại đang lấy lời khai của thợ may đó. Thật may vì người thợ may bị dọa đến mức phun hết toàn bộ bí mật giữa hai người, rất nhanh đã kết thúc buổi hỏi cung.

Mặc Tự Khanh đem theo bản báo cáo chi tiết lời khai kèm theo là bản ghi chép kết quả pháp y. Ông ta trút ra một ngụm khí lạnh.

"Không có gì mới. Đơn thuần là buôn lậu và bán trầm hương giả"

Nàng ngửi thấy mùi hương thoảng qua trên người Mặc Tự Khanh, rất giống với mùi của người nàng đụng trên phố hôm trước.

"Mặc Tự Khanh, có phải tên thợ may đó rất gầy, lưng gù, trên người có mùi trầm nhè nhẹ không?"

"Tiểu thư đã gặp qua hắn?"

"Hôm trước vừa đụng phải trên phố. Hình như hắn nhớ mặt tất cả người ở đây, vừa nhìn đã biết ta từ nơi khác đến mặc dù đã cải trang thành ăn mày"

Mặc Tự Khanh cau mày.

"Chắc là qua dáng đi đứng hay giọng điệu thôi. Hắn không thể nhớ hết chừng đấy khuôn mặt được. Húc Châu có bao nhiêu người cơ chứ?"

Lúc này Bạch Tùng Thanh đã đón lấy tàu liệu từ tay Mặc Tự Khanh.

"Tên thợ may này rất nhát gan, vậy mà buôn lậu trầm hương?"

"Trong này có ghi hắn bộc lộ rõ sự bối rối, hoảng sợ của bản thân. Khai tuốt

tuồn tuột dù chỉ mới mang ra roi da. Còn nữa, khi nhìn thấy thi thế Đoàn Thanh hắn đã hét toáng lên, hoảng hốt cực độ"



Nàng gật gù.

"Có thể hắn chỉ là làm giả trầm hương thôi, còn việc buôn bán qua lại là do Đoàn Thanh đảm đương"

Mặc Tự Khanh cũng thêm vào vài lời.

"Vậy nên trên người Đoàn Thanh mùi trầm không rõ bằng tên thợ may đó"

Tuy vậy vẫn không có tiến triển gì đặc biệt, việc điều tra trầm hương giả đã giúp tìm ra và triệt phá đường dây buôn lậu qua biên giới, cũng được tính là công trạng lớn. Nhưng ngay sau đó mọi việc lại đi vào bế tắc khi có nạn nhân tiếp theo.

Ngay khi có tin tức, bọn họ liền chạy tới hiện trường nhanh nhất có thể. Khi nhìn thấy nạn nhân, không ai giấu nổi sự kinh ngạc. Lần này là một phụ nữ - người phụ nữ đầu tiên và nằm ngoài danh sách. Cô ả da dẻ trắng toát, trương lên, mắt lồi ra, cả người ướt sũng nằm trên chiếc ghe nhỏ của ngư dân lênh đênh gần cảng. Vẫn thủ pháp cũ, ả ta đã bị róc mặt. Vũng nước đọng trong ghe bị nhuốm thành màu máu quỷ dị.

Dòng người vây lại xem rất đông, có người cố chen lên trên xem chút liền thét lên sợ hãi, còn có người không nhịn nổi mà nôn mửa. Vô vàn cảm xúc đan xen trong nàng. Lạc lõng, bất lực và xấu hổ. Tuy biết vụ án khó giải nhưng nàng đã quá chủ quan, ỷ vào cái danh học sĩ hão huyền rỗng tuếch mà dửng dưng. Hiện tại đã chết vô số người mà vẫn chưa có tiến triển gì. Nàng thấy xấu hổ với Bạch gia, với Triệu Phi Yến và con dân Húc Châu.

Bên ngoài vòng người tọc mạch, một bà lão cố gắng bịt tai đứa trẻ trong lòng. Đứa trẻ ngây thơ, đôi mắt ngập nước liên tục hỏi mẹ. Nàng sững người một lúc, nàng nghĩ đến một điều mà nàng không muốn nó là sự thật chút nào.

Nhưng thực tế phũ phàng, Chu chủ sự cho nàng một gáo nước lạnh ngay sau đó.

"Đó là mẹ và con gái của nạn nhân"

Chu chủ sự nhìn nàng thở ra một hơi thương cảm.

"Tội nghiệp. Ô kìa, thần sắc kém đi nhiều rồi, cô nương nên về sớm đi"

Thuận theo dòng người, nàng trở về cơ sở. Mọi thứ đều hỗn loạn. Phòng làm việc, văn phòng tài liệu, đội pháp y và cả suy nghĩ của nàng. Không mất quá nhiều thời gian để có bản ghi chép đầy đủ. Dòng chữ Nạn nhân thứ 10 được viết bằng mực đỏ nổi bật trên nền giấy ngà ngà. Mùi mực còn mới, mơ hồ cảm thấy ẩm ướt gợi lên cảm giác rợn rợn như máu. Gáy nàng hơi lành lạnh.



Nạn nhân thứ 10

Giang Thu Trà, nữ, 36 tuổi, sống nhờ việc bán thân. Trên có mẹ già, dưới có con nhỏ mới lên năm. Sống ở cuối phố Nam, trong con hẻm nhỏ. Bình thường không tiếp xúc với ai. Khách lui tới thường là tầng lớp lao động bình thường.

Ngày 17 tháng 9 Minh Hạ năm thứ 6, Giang Thu Trà phát hiện mất tích, 3 ngày sau tức ngày 20 tháng 9 Minh Hạ năm thứ 6 được phát hiện đã chết trên ghe của ngư dân Lưu Cung. Nguyên nhân tử vong được xác định là bị siết cổ bằng sợi dây lớn và thô. Tình trạng thi thể bị trương phình do bị ngâm nước, không nhận ra hình dạng ban đầu, mặt đã bị róc, trong họng và dạ dày có rêu tảo, tay nắm chặt nắm bùn, trên cơ thể có nhiều vết xước....

Đọc qua bản báo cáo, nàng lại rơi vào mông lung. Trước giờ hung thủ chưa ra tay với phụ nữ, chẳng lẻ đây là kế đánh lạc hướng hay thực sự là mục tiêu của hắn. Mọi thứ đều được Đại Lý Tự điều tra ra nhưng lại không có gì tiến triển. Rốt cuộc tên sát nhân này là ai mà có thể gây khó khăn cho cơ quan phá án ưu tú nhất thời Minh Hạ.

Nàng chợt nhớ đến tên thợ may, Chu chủ sự nói hắn từ khi trở về luôn nhốt mình trong nhà, nhất định không mở cửa cho ai, tinh thần vô cùng hoảng loạn.

"Khoan đã, nếu nghĩ theo hướng đó chẳng phải chúng ta đều bị hắn đùa giỡn trong tay sao?"

Nàng lập tức đi tìm Mặc Tự Khanh thảo luận ý nghĩa vừa lóe lên. Lúc này Mặc Tự Khanh đang cùng Bạch Tùng Thanh ở bên ngoài phòng pháp y. Mùi tử thi nồng nặc bao trùm gian phòng, nhưng không ai quá để ý.

"Bạch công tử nghĩ thế nào?"

"Ta chỉ nghĩ tại sao lại là Giang Thu Trà, một gái bán hoa? Một người không hề có điểm chung gì với các nạn nhân trước"

"Đúng vậy, người phụ nữ này hoàn toàn rời rạc so với những người trước. Có lẽ hắn muốn chơi đùa với chúng ta chăng?"

Bạch Tùng Thanh trầm ngâm một lúc rồi lắc đầu.

"Ta không nghĩ vậy. Hắn không phải người tùy tiện giết một người nào đó để thỏa thú vui. Hắn đang thực thi công lý của hắn, hoàn toàn nghiêm túc làm việc này"

Hạ Vũ với sự gấp gáp chạy tới, nhìn thấy hai người liền la lớn lên ra ngoài trở lại.

"Ở đây. Bọn họ ở đây. Phòng pháp y...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.