Đội pháp y vẫn không tìm ra manh mối mới. Việc mổ xẻ thi thể Đoàn Thanh khá khó khăn do đã bị hủy nặng, không thể nhận ra khuôn mặt ban đầu của hăn.
Bên phía đội khác đã điều tra ra Đoàn Thanh này khi còn sống có qua lại thường xuyên với một thợ may nhỏ để buôn lậu trầm hương. Hiện tại đang lấy lời khai của thợ may đó. Thật may vì người thợ may bị dọa đến mức phun hết toàn bộ bí mật giữa hai người, rất nhanh đã kết thúc buổi hỏi cung.
Mặc Tự Khanh đem theo bản báo cáo chi tiết lời khai kèm theo là bản ghi chép kết quả pháp y. Ông ta trút ra một ngụm khí lạnh.
"Không có gì mới. Đơn thuần là buôn lậu và bán trầm hương giả"
Nàng ngửi thấy mùi hương thoảng qua trên người Mặc Tự Khanh, rất giống với mùi của người nàng đụng trên phố hôm trước.
"Mặc Tự Khanh, có phải tên thợ may đó rất gầy, lưng gù, trên người có mùi trầm nhè nhẹ không?"
"Tiểu thư đã gặp qua hắn?"
"Hôm trước vừa đụng phải trên phố. Hình như hắn nhớ mặt tất cả người ở đây, vừa nhìn đã biết ta từ nơi khác đến mặc dù đã cải trang thành ăn mày"
Mặc Tự Khanh cau mày.
"Chắc là qua dáng đi đứng hay giọng điệu thôi. Hắn không thể nhớ hết chừng đấy khuôn mặt được. Húc Châu có bao nhiêu người cơ chứ?"
Lúc này Bạch Tùng Thanh đã đón lấy tàu liệu từ tay Mặc Tự Khanh.
"Tên thợ may này rất nhát gan, vậy mà buôn lậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-doat/3744498/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.