Không khí lập tức căng thẳng, Bạch Tùng Thanh không tự chủ được hít một ngụm khí lạnh, trái lại nàng khá bình tĩnh, mặt không biến sắc đối diện với Mặc Tự Khanh.
"Nếu không phải của Cơ Đình Quân thì có lẽ là của Nhị hoàng tử chăng?"
"Mặc Tự Khanh"
Nàng gắn giọng.
"Xin ngài cẩn trọng lời nói"
Ông ta thu hồi điệu bộ châm chọt lúc nãy, nhìn nữ nhân xanh xao trước mắt, tuy sức lực vô cùng yếu ớt không biết lấy đâu ra tự tin đối chất với ông coi như không tệ.
"Xin lỗi, thất lễ rồi"
Nàng biết Mặc Tự Khanh vẫn còn đoán già đoán non trong lòng, chỉ là vừa nãy đã thất lễ nên thu liễm lại, đối với ông ta mà nói sẽ không bao giờ buông bỏ nghi ngờ. Bệnh nghề nghiệp này thật kinh khủng.
Bên đội pháp y đã nhanh chóng tiến hành giải phẫu cái đống thịt bầy nhầy kia. Bây giờ chỉ cần chờ kết quả. Những lúc thế này là bất lực nhất, đã có tám người bị đã sát hại tàn nhẫn, lòng dân hoang mang mà việc điều tra vẫn dậm chân tại chỗ. Trong lòng mỗi người đều tự hỏi liệu người thứ 9 này có xuất hiện bước đột phá nào nữa không?
Chu Chủ sự bê tới ấm trà nóng, rót ra tách, mùi trà dần lan tỏa trong không khí khiến đầu óc vốn căng như dây đàn của bọn họ dãn ra chút.
"Các vị đại nhân, mời thưởng trà. Tình trạng của Đoàn Thanh hơi đặc thù so với tám người trước, thi thể bị đâm nát bét, rất khó thẩm định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-doat/3629301/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.