Nàng tiếp tục loanh quanh các khu phố, nghe ngóng từ miệng đám người tụ tập với nhau về vụ án. Quả thật không có gì đáng tin, càng lúc càng hoang đường. Nàng đành quay lại cơ sở xem thêm tài liệu, dọc đường còn không quên mua chút bánh hoa quế, còn xém bị người ta đuổi đi do bộ dạng lem luốc tro.
Tại cơ sở, Mặc Tự Khanh và Bạch Tùng Thanh cũng đang cật lực đọc báo cáo. Chồng giấy tờ xếp cao như núi chỉ mới vơi đi chút ít. Họ vừa mới đảm nhận xử lí nên không tránh khỏi việc bị quá tải thông tin.
Nàng mau chóng thay đổi y phục rồi ngồi vào bàn tham gia với họ. Mặt giấy chi chít chữ đen ngòm, mọi thông tin đều rất chi tiết. Hiện tại đã có tám người chết và đang có nguy cơ tăng lên. Nguyên nhân gây tử vong lại không giống nhau, hai vụ đầu thì nạn nhân bị đánh vào đầu bằng vật nặng, bốn vụ sau thì lại siết cổ bằng dây thô, hai vụ cuối thì bị đâm nhiều nhát vào bụng đến mức nội tạng trào ra. Bên đội điều tra đã đưa ra nhận định hung thủ là người cao to và khỏe mạnh, đồng thời vô cùng tàn nhẫn khi đâm nạn nhân hơn 30 lần. Động cơ cũng được đoán rằng là thù hằn cá nhân hoặc chính nghĩa lệch lạc khi toàn bộ nạn nhân đều có lý lịch phạm tội và làm nhiều điều xấu.
"Mặc Tự Khanh có suy đoán gì không?"
"Tạm thời vẫn chưa, Bạch thiếu gia nghĩ ra gì rồi sao?"
Bạch Tùng Thanh vội xua tay.
"Nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-doat/3629300/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.