4.
Đinh linh linh……
Điện thoại di động của tôi đổ chuông, là cuộc gọi từ mẹ tôi.
Ngay khi vừa kết nối, tiếng mắng mỏ của mẹ tôi đã ập đến.
“Thiến Thiến, sao con lại không hiểu chuyện như vậy? Chính con làm ầm ĩ lên muốn mua vòng tay, bạn gái của Hạo Hạo đã cực khổ chọn cho con chiếc vòng tay đó, giờ con nói không muốn là không muốn à?”
Tôi còn chưa kịp mở miệng giải thích, bà ấy đã lớn tiếng nói tiếp: “Mau chuyển tiền cho bạn gái của Hạo Hạo đi! Nếu không chúng ta liền đoạn tuyệt quan hệ!”
Tôi kìm nén cơn giận, hỏi ngược lại: “Mẹ, mẹ có biết chiếc vòng tay đó giá bao nhiêu không?”
“Dù tốn bao nhiêu tiền cũng phải chuyển khoản! Bởi vì đây là bạn gái Hạo Hạo mua bằng thẻ tín dụng, nếu không trả tiền lại cho ngân hàng thì con bé sẽ bị kiện.”
“Chiếc vòng tay này có giá 880.000 tệ! Hai người họ vẫn đang học Đại học, lấy đâu ra thẻ tín dụng 880.000 tệ?”
Mẹ tôi hơi sửng sốt, tông giọng còn cao hơn vừa nãy mấy phần:
“Bạn gái của Hạo Hạo là một phú nhị đại đích thực, nên tất nhiên chút tiền này con bé có thể kiếm được! Nào giống Thành Đằng, nó sống trong biệt thự, lái xe hơi sang trọng nhưng cũng chỉ tặng cho con sính lễ có 880.000 nhân dân tệ. Con cần phải cẩn thận, đừng để bị người ta lừa còn giúp người ta đếm tiền.”
Thành Đằng trong miệng mẹ tôi chính là bạn trai của tôi.
5.
Tôi và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-vong-tay-ngoc-bich-duoc-em-dau-mua-cho/3321893/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.