Mười một.
Hữu Lâm là một vai ác, nhưng chắc chắn y không nỡ đánh thiếu gia.
Sau khi y trở về từ Quỷ Môn qua, thiếu gia đối xử khó chịu với ai cũng chưa từng khó chịu với y, cho dù là con thú hoang giết người không chớp mắt, nhưng chỉ cần máu nó nóng vẫn có thể cảm nhận được.
Bệnh trạng của Triệu tiểu gia đỡ rồi, Trương thần tiên híp mắt tính toán, nói rằng gần đây trong ngủ các ngươi ai có huyết quang[1] à?
[1]Huyết quang: trước đây tử vi bói toán gọi là Đao binh chi tai(刀兵之灾),chỉ người có tai nạn đổ máu hoặc họa sát thân.
Lời này thực sự khiến trong lòng tôi giật thót, tôi đáp thực sự có người.
Trương thần tiên nói ác khí của người cha có liên quan đến người kia. Y vừa đổ máu thì cơn điên của Triệu tiểu gia đã chuyển biến tốt.
Chuyện này khiến tôi càng tin chắc ác khí trên người thiếu gia đến từ Đường Hữu Lâm.
Tôi kể chuyện này cho lão gia, lão gia luồn hai ngón tay vào hai lỗ hổng dưới tượng Bồ Tát kéo hộp gỗ ra bên ngoài, bên trong xuất hiện một túi thuốc chuột, ông đưa cho tôi và nói: “Người bỏ nó vào trong chén thuốc của Đường Hữu Lâm, chén thuốc đắng sẽ không nếm được vị.”
Tôi cầm thứ giết người này, hai tay run rẩy nhưng lại không dám không nghe theo, tôi hốt hoảng tìm lý do nói: “Triệu… Triệu thiếu gia sẽ bỏ đường vào cho Hữu Lâm, thuốc ngọt không che được vị.”
Mười ngón tay của lão gia bám vào đầu vai tôi, “Trong nhà chỉ còn mình ngươi nghe lời ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-vay-tren-co/974006/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.