Vâng! Tôi đâu quản nổi mấy kẻ trơ lỳ.
*
Không sang Bỉ. Sẽ không phải lo lắng cho dì, cho bố nuôi. Sẽ không phải rời xa nhữngcon người thân thiết. Sẽ không phải đơn độc, sống chung với sự tủi thân. Và nhất là, sẽ không phải quên đi người con trai đã chiếm trọn tâm trí…
Cô gái nhỏ hít một hơi thật sâu, căn đúng thời điểm chiếc BMWsắp phóng qua liền lao ra chặn. BMW phanh gấp, bốn bánh như nghiền nátmặt đường, mũi xe cách thân người mảnh mai chỉ vài cm. Đông Vy hé mắtnhìn quản gia Lâm đang lắc đầu cười khổ, lệnh cho tài xế mở cửa rướcmình vào.
Cô gái nhỏ cảm ơn rối rít cho có lệ, thực chất quảngia Lâm dựng nên pha mạo hiểm này để cô tiếp cận nhân vật nguy hiểm ấy.Đông Vy phải chủ động gần anh bởi Gió Quỷ sẽ không thèm tìm cô sau cuộcđối thoại cũn cỡn nữa. Theo lời Lâm quản gia kể, từ lúc rời nhà Đông Vyđến giờ anh không chịu ăn uống, cứ tự nhốt mình với chuỗi ký ức đứt gãy, thậm chí còn phải uống thuốc an thần vì đầu đau buốt. Có lẽ, hôm qua là ngày anh mệt mỏi nhất trong số những ngày mệt mỏi…
- Có vẻ thích chặn xe người khác nhỉ? - Hữu Phong đón đầu cô gái nhỏ bằng cái nhếch miệng hờ hững.
- Ừm! Chào buổi sáng!
Đông Vy cũng tỏ ra thật thản nhiên dù thần trí đang bay toán loạn. Quanét cười quỷ quyệt như muốn ăn tươi nuốt sống người khác là cô gái nhỏhiểu … Gió Quỷ không hề quên chuyện ngày hôm qua. Nén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiec-om-tu-vet-gio-qui/2217457/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.